Đôi dòng ký ức
(Thay lời bạt)
Có thể khi vừa sinh ra ta nhìn cuộc đời mới lạ (Hoặc không thấy gì)
Không nhớ nữa tiếng khóc đầu tiên chia nhịp thế nào, ai đo độ héc
Nhiệt độ nóng lạnh ngoài trời, vầng mây không hẹn
Lời xóm giềng nói hãy đưa đến một cây đèn
Xem đôi bàn tay có những ngón hồng nắm mở.
Ta lớn lên từ một đầm lầy có bãi sậy mọc từ năm 1942 di nạn một cơn hồng thủy
Giật thót mình nghe tiếng bom chùm, bom độc
Tận mắt chứng kiến dặc dài những đoàn quân ra trận, lá ngụy trang reo như gió rung, bão giật
Những xác người nằm dọc triền đê
Tiếng kêu ca xé trời dậy đất
Người mẹ khóc con, người vợ khóc chồng
Di chứng bom vùi một bên tai ta giờ điếc đặc
Những mảnh đạn bom rơi quanh mình
Ta đội mũ rơm đi học
Ngọn đèn phòng không dưới hầm địa đạo
Khói quánh đen như khói bom bám thân toa tàu
Quen nơi sống nước ta ngụp lặn vốc từng nắm gạo trong chiếc ô tô bị giặc đánh chìm
Hạt gạo không tới được chiến trường, trên tay ta mục nát
Mẹ cha bảo các con đem ra phơi ngoài sân nắng
Thầy giáo dạy ta: "Cái ăn nuôi ta lớn về thể xác
Bài văn giúp ta di dưỡng tinh thần"
Đứa học trò ngoan sớm đi thi học sinh giỏi của trường, của huyện
Lớn lên bước chân vào Đại học
Cả cuộc đời sống bằng những giấc mơ
Sau mệt nhoài về thể xác, cơn mơ có thể đến, ta nhớ rồi lại quên
Cái ta có được giờ đây là mái tóc bông mây và ngày ngày nàng thơ hằng gõ cửa.
08/4/2010
Mưa mùa
Chiều nghiêng lá trút ngoài dậu vắng
Mây cuộn dần trôi tím lưng trời
Phù sa mùa nước dâng ngập lối
Chim chóc gọi bầy lạc rừng hoang./.
18/4/2010
Về làng
Xưa chân thợ hăm hở tha phương
Gạo tám xoan, cơm gà, cá gỡ
Nay tuổi già sống đời tục luỵ
Quê làng bạn cũ cậy nương nhờ./.
30/12/2008
Chiều núi
Con đường biên ải trải mù khơi
Xa mờ núi khép cánh chim trời
Mây tím giăng giăng thành khói đứng
Bóng thuyền độc mộc lững lờ trôi./.
17/4/2010
Nàng Tô Thị
Chiều buông rồi nắng xế dần vơi
Con nàng nhớ cha tìm hơi ấm
Mấy ngàn năm nghiệp tâm chấp trước
Thời nay nàng hoá kiếp luân hồi?
Lạng Sơn 2006
Hương Tích
Ngày mai người ấy ngàn dặm đi
Tim non thầm chết lỡ yêu vì
Hồn anh theo em về động núi
Suối Yến trời mây bóng còn ghi./.
19/9/2008
Tình đau
Em là nàng tiên, đoá hoa rừng
Chim non lỡ cánh mịt mù sương
Em hiện từ vô hình huyền ảo
Ngàn năm ôm trọn mối tình đau./.
19/4/2010
Cỏ may
Thuyền đợi em về đêm sóng đen
Tóc chùng sao lạnh ngón tay đan
Cỏ may hôm ấy đùa lên má
Để nhớ dâng đầy bờ môi em./.
18/4/2010
Ngọn nến
Em thắp lên ngọn nến
Lệ sương đầm cánh hoa
Riêng mình anh đêm nay
Mịt mù ngày xa cách./.
21/5/2005
Đêm bản Thái
Ánh mắt em chao nhẹ vầng trăng
Chưa nhấp chén đã chừng nghiêng ngả
Đêm bản Thái tiếng khèn dìu dặt quá
Chăn đệm hương rừng thơm trắng đường xa./.
18/4/2010
Đêm
Đêm lên ngày gầy âu lo, tủi hờn
Đêm nối dài lời ăn năn tạ tội
Bao suy tư hy vọng con người...
Hãy thắp dậy ngọn lửa tình bỏng cháy
Khơi nguồn thanh âm sắc màu huyền thoại
Bầu trời biếc xanh
Ngón ngón tay đan
Hơi ấm truyền nhau, đằm sâu thương nhớ...
Tình mình dở dang, cách trở
Gió và mây mang đi
Hư không minh chứng lời tâm nguyền
Hai người chung một niềm yêu./.
07/12/2005
Tàu đêm
Ngày cuối tuần vùng cao biên cương
Thăm thẳm dốc, gập ghềnh khe suối
Ba ngày phép Telephone anh gọi
Hoa tím đồi sim biết em chờ đợi.
Chuyến tàu đêm mưa giăng ngoài cửa kính
Đếm từng vòng mỗi nhịp đường ray
Khi tàu dừng nhớ thêm nỗi nhớ
Cơn mưa nào ga cuối tạnh cơn mưa?
Thao thức bao lần chợt dậy ý thơ
Chẳng thể nào quên mùa mưa biên giới
Em mặc áo gì? ô che màu tím?
Hai bóng dìu nhau đêm nắng bao giờ.../.
20/3/2010
Ngẫu hứng
Nàng thơ... Hừ! Đích thị là ả đa tình, trái tính,
trái nết.
Nàng làm khổ ta phút phút, giờ giờ, đêm đêm,
ngày ngày, tháng tháng, năm năm.
Ta chẳng còn gì mà nàng đâu chịu buông tha
Tóc ta mỗi ngày dần thưa sợi thêm sợi bạc như
bộ lông ngựa già mải miết đường xa
Ta sống không có lương hưu để tự dưỡng mình
lưng bát cháo hành hoa hay chim chim
xôi nóng chấm nhúm muối vừng lót lòng
mỗi sáng, lần lữa... buổi trưa cũng chỉ
một vài lưng cơm đạm bạc, mùng tơi,
rau đay với vài quả cà tựa như
thủa nào đằng đẵng cái thời khốn khó
từ khi đặt chân vào ngưỡng cửa khoa Văn
trường Đại học năm chưa giải phóng miền Nam
Định mệnh nghiệt ngã chưa một lần ta được hưởng
thành quả ăn học, những lao tâm khổ trí
vì nghề mà ta chỉ gặt hái toàn trái đắng
giữa mùa thất bát liêu xiêu
Thôi thì! Ta kêu to lên một hơi cho nguôi ngoai
ẩn ức ngột ngạt trong buồng tim:
- Ai ơi! Nàng thơ kìa kìa... Ra mời nàng về
làm một Manơcanh để nơi cánh cửa
hay bên cạnh ban thờ thêm vui nhà, vui xóm!
- Ha... ha... ha...!
- Đón... đón... đoooón...!
12/3/2010
Không em
Người ngọc nơi đâu?
Mênh mông sa mạc
Con thuyền nhỏ gầy
Dòng sông, biển rộng...
Anh tìm em qua miền cát cháy
Đại ngàn thét gào ghềnh thác
Gió cuồng, bão dậy...
Giờ này...
Không em!
19/4/2010
Thác Bạc
Thác Bạc tự đỉnh trời
Buông tơ mành dải lụa
Suối biếc lượn chân đồi
Đào khoe sắc hồng tươi
Nhớ em cất lời gọi
Vọng vách rừng: Liên ơi...!
20/4/2010
Tặng bác Tài Toản
Mấy chục năm trời leo đèo, vượt dốc
Phải, trái ngả nghiêng mặc cung đường
Cơm canh đạm bạc, tương, cà, muống
Yêu nghề chẳng ngại đời gió sương./.
20/4/2010
Chiều sân ga
Sánh bước bên nhau chiều tím sân ga
Áo lụa Hà Đông tựa muôn sắc hoa
Giờ phút chia tay ngập ngừng e thẹn
Thơm thoảng làn hương theo gió lan xa.
Rồi ngày mai đây nhớ ánh mắt, nụ cười
Ngàn trùng người đi khắp nẻo phương trời
Tự khi nào nhớ nhung khắc khoải
Cuộc phiêu bồng ấp ủ niềm đau.
Hà Nội ơi! Nơi đó em tôi
Tuổi ấu thơ buồn vui trăn trở
Sông Hồng suốt nghìn năm lịch sử
Bỗng một chiều da diết giữa hồn tôi./.
18/4/2010
Viết trên máy bay
Giữa điệp trùng mây trên đôi cánh ta bay
Càng yêu thêm bao la non nước
Dãy Trường Sơn hiền lành hình bóng người cha
Dòng sông nặng ân tình nghĩa mẹ
Ta yêu sao cánh đồng thân thuộc
Ruộng bàn cờ, trang sách tuổi thơ
Dọc triền đê thả diều cao vút
Tiếng sáo vi vu vọng giữa tầng không
Kìa biển đông xanh thẫm ánh trăng
Con thuyền nhỏ ngàn trùng sóng vỗ
Giọng hò xứ Thanh ta hát bài đã cũ
Một dáng rồng bay lồng lộng trời Nam./.
20/3/2010
Tấm hình I
Em ghi hình anh cẩn nghiêm nơi chùa chiền
Yên Tử, Hương Tích, Thánh địa Mỹ Sơn, Phật Bà kề bên
Bãi biển Đồ Sơn, Cửa Lò, Thuận An, Nha Trang
Phi trường Nội Bài, Tân Sơn Nhất, Cam Ranh,
Nam Ninh (1)
Em ghi hình anh ở Sa Pa bồng bềnh mây trắng xoá
Ngút ngàn thông reo Đà Lạt muôn ngàn sắc hoa
Trên dãy Trường Sơn đẹp hơn một bài ca
Những lúc suy tư về cuộc đời, nhân thế
Hỏi em có chạnh lòng khi mình anh đơn lẻ
Đừng buồn nghe em chẳng có hình chung đôi
Anh nhìn tấm hình riêng mình anh hiểu
Tình đôi ta gắn bó đất trăm miền./.
16/3/2010
(1) Thuộc tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc
Lời ru tháng 3
Nín! Nín đi con...
Vườn rau sau nhà chưa trổ lộc
Ì ầm cơn sấm tháng ba
Luống cà già chưa hé nụ đơm hoa.
Nín! Nín đi con...
Cha con nơi chiến trường xa
Đêm cao nguyên lửa thù ngùn ngụt
Con hãy mơ cha lành lặn trở về.
Nín! Nín đi con...
Lời mẹ ru đất trời ru con ngủ
Mẹ thương con khóc cho ngày đoàn tụ
Đất nước thanh bình ấm áp tình cha./.
10/4/2010
Nhớ em
Thăm thẳm chiều tà
Ngày đi vào bóng tối
Một mùa yêu không đợi
Chân trời xa bình minh./.
05/4/2010
Tạ từ
Nắng không xanh chẳng hồng
Áo em màu gừng già
Lời tạ từ xót xa./.
05/4/2010
Không đề
Ở lại với em đêm nay
Áo em ngang trời mây bay
Nụ cười em là tiếng suối
Lật ngửa mặt trời đen./.
6/4/2010
Cháy
Gốc trơ lõi xương
Lá cành khô mục
Rừng hoang không tiếng chim hót
Lòng suối ném trả mặt trời hòn lửa
Xa em! Lục địa đen bừng cháy./.
06/4/2010
Hư không
Chiếc bàn ăn - có thể là chiếc chiếu trải vào hư vô
Không nồi xoong, bát chén
Không đôi đũa, giấy lau...
Gió và mây
Tiếng chim hót và tiếng chó sủa.
Bữa ấy vắng bóng em
Một mình anh, đêm đen dần tàn.
Dìu em vào mảng trời
Sương đầm đìa, những vì sao khóc.
06/4/2010
Đối thoại thơ
Ta muốn hỏi vầng mây dù mây nhuốm muôn sắc màu
Ngươi đến từ đâu, đi đâu khi bầu trời không biên giới
Ngàn vạn năm, triệu triệu năm con kỳ đà đã quên
mình mang dòng máu khủng long
Từ đại dương mênh mông loài cá hồi ngược dòng
trở lại nơi đã sinh ra
Cánh rừng đại ngàn bao đời lá rụng về cội
... vân... vân... vân... vân...
Ta khát khao
Một nửa đời người
Một nửa đời loài
Một chuyến đi và đi mãi
Không trùng lặp âm thanh, muôn lời đã cũ
Không bước lại dấu chân, không mang đôi dép,
tấm chăn mòn nát
... vân... vân... vân... vân....
Ta muốn ta và ngoài ta có ngàn con mắt
Cả loài người cho ta một khối óc
Muôn ngàn cánh tay trổ hoa từ một thân cây
từng ngày thay da đổi thịt
... vân... vân... vân... vân...
Không đến cả mớ sáo mòn lý thuyết
Hẳn Lang Liêu ngày xưa không đóng khuôn
để làm bánh chưng
Hái từ rừng sâu từng chiếc lá gom thành mớ lá
Không lạt buộc nào giống nhau một trăm phần trăm
Không là viên bi trong vòng bi xe cộ, máy móc
... vân... vân... vân... vân...
Chiếc bánh vua Hùng dạy ta làm người
Lời tâm linh truyền từ Phật Tổ
Phật tại tâm ta
Thơ từ cõi hồn phiêu linh không biên giới
Không nói những lời đã cũ./.
07/4/2010
Đôi dòng ký ức
(Thay lời bạt)
Có thể khi vừa sinh ra ta nhìn cuộc đời mới lạ
(Hoặc không thấy gì)
Không nhớ nữa tiếng khóc đầu tiên chia nhịp thế nào,
ai đo độ héc
Nhiệt độ nóng lạnh ngoài trời, vầng mây không hẹn
Lời xóm giềng nói hãy đưa đến một cây đèn
Xem đôi bàn tay có những ngón hồng nắm mở.
***
Ta lớn lên từ một đầm lầy có bãi sậy mọc
từ năm 1942 di nạn một cơn hồng thuỷ
Giật thót mình nghe tiếng bom chùm, bom độc
Tận mắt chứng kiến dặc dài những đoàn quân ra trận,
lá nguỵ trang reo như gió rung, bão giật
Những xác người nằm dọc triền đê
Tiếng kêu la xé trời dậy đất
Người mẹ khóc con, người vợ khóc chồng
Di chứng bom vùi một bên tai ta giờ điếc đặc
Những mảnh đạn bom rơi quanh mình
Ta đội mũ rơm đi học
Ngọn đèn phòng không dưới hầm địa đạo
Khói quánh đen như khói bom bám thân toa tàu
Quen nơi sông nước ta ngụp lặn vốc từng nắm gạo trong
chiếc ô tô bị giặc đánh chìm
Hạt gạo không tới được chiến trường, trên tay ta mục nát
Mẹ cha bảo các con đem ra phơi ngoài sân nắng.
***
Thầy giáo dạy ta: "Cái ăn nuôi ta lớn lên về thể xác
Bài văn giúp ta di dưỡng tinh thần"
Đứa học trò ngoan sớm đi thi học sinh giỏi của trường,
của huyện
Lớn lên bước chân vào Đại học
Cả cuộc đời sống bằng những giấc mơ
Sau mệt nhoài về thể xác, cơn mơ có thể đến,
ta nhớ rồi lại quên
Cái ta có được giờ đây là mái tóc bông mây và
ngày ngày nàng thơ hằng gõ cửa./.
08/4/2010
Phòng tranh
Phòng tranh đẹp hơn lời quảng cáo
Nhanh chân đến thời gian không đợi
Chỉ trong dịp trọng thể này...
***
Họ trưng lên tường những bức tranh công nghệ
Không gian ba chiều, bốn chiều
Những chiếc Cam Rây, bô ing, vệ tinh
Điện thoại 3G, túi xách tay
Băng vệ sinh thời thượng
Kìa! Chiếc đồng hồ một ngàn năm chạy không nhanh,
không chậm quá một giây
Vòng tay người đẹp nạm kim cương có giá gấp
ngàn lần chiếc ghế bộ trưởng
Ôi...! Vô vàn đồ sáng giá đến vua giàu có xứ sở vàng đen,
vàng trắng, mỏ dầu, đất hiếm cũng còn thèm khát.
***
Khách đã đến đông và thật đông
Những ông to, bà lớn sang trọng
Tháng trước, tuần qua, sáng nay họ vừa đọc
bài diễn văn lịch sử
Tại Trung Quốc, Hồng Kông, Singapo, Niuoóc...
Phòng tranh đẹp và kỳ thú
Kỹ xảo tinh vi
Không có bùn đất ruộng đồng
Không một hạt bụi
Không một loài côn trùng
Không mẩu rác
Máy điều hoà làm con người khoan khoái
(Ngoài trời hơn 40oC, trời sắp bão).
***
Chiếc Ca me ra ghi hình thật ngoạn mục
Lịch sử thường có những cuộc đấu giá kỷ lục
Mấy ngàn, mấy vạn, hàng triệu đô một tấm hình
một hiện vật
Cậu ấm có nụ cười đẹp như hoàng tử trong truyền thuyết
Cô chiêu mãn nguyện hồng nhan như nàng công chúa
Hơn hai phần ba tác phẩm được ngã giá
Du dương bản nhạc hoan ca./.
9/4/2010
Thương em
Tiếng gà tan vào màn đêm
Đàn sếu đứng co chân lạnh
Luỹ tre tóc xoã huyền đen
Đường làng ướt đầm sương phủ
Đêm có tiếng thở dài não nề
Lập loè ngọn đèn vách thưa hiu hắt
Dặc dài tháng ba ngày tám
Quê nghèo hai mùa mưa nắng
Em tôi vai gầy áo mỏng
Bao giờ con sáo sang sông?
23/4/2010
Bình Vương
Biên ải ngàn lau mây trắng bay
Đỏ rực chiều hôm lớp sóng dày
Bình Vương rạng rỡ ngàn năm cũ
Hồn thiêng sông núi mãi còn đây./.
Giỗ tổ Hùng Vương 10/3/2010
Tình đầu
Tóc dài ngực nõn sánh chân son
Bong bóng mưa sắc màu vàng nắng
Vầng trăng non sương mờ huyền ảo
Tình đầu trinh trắng nụ môi thơm./.
14/6/2008
Bóng đen
Bóng hắn đen - thứ cây xanh quanh nhà giấu chất độc
giết người, ông lang già chưa biết
Bóng hắn đen - loài công, rắn độc, nhà khoa học
chưa kịp đặt tên
Bóng hắn - vũ khí diệt chủng cất giấu nơi nào nhân loại
chưa khám phá
Các nhà văn, nhà thơ, nhà báo, các tổ chức an ninh,
hoà bình chưa kịp lật tẩy
Dáng dấp, ngôn từ, bộ mặt đậy che bằng cái tên đạo đức
Giả con người, giả loài cây, loài vật
Nào ai hay!
Hắn đã giết nòi giống hắn
(Không kể tổ tiên, ông bà, cha mẹ, vợ con)
Phản thầy, ăn cắp luận văn, giết bạn thân
(Nhân chứng còn sống)
Kẻ ganh ghẻ tài năng, hận thù văn minh
Chiếm đoạt học vị, chức quyền hèn mạt
Hắn giấu ngang qua hai thế kỷ
Giờ thì lộ rõ
Một kẻ vô lương tâm, vô đạo lý
Một kẻ bất tài ham địa vị
Một tên đê tiện
Một thằng đạo đức giả./.
15/4/2010
Tạo hình
Gã thợ ảnh đổ hoá chất vào gương mặt tấm phim
Từng thớ thịt rụng rời dưới lưỡi rìu người tạc tượng
Leng keng sợi xích sắt nung đỏ cầm tù phạm nhân
Biên giới lục địa là những đường viền
Không bông hoa thật nào nở trên trang giấy viết./.
06/4/2010
Châu Phong
(Tặng hai con Đỗ Văn Lam - Dương Thiên Hương)
Những chú chuồn chuồn kim xanh, đỏ, tím, vàng
Giỡn đùa nón lá sen lung linh sương ngọc
Giếng làng ta mát lành xanh trong
Lối cỏ hoa cánh bèo thơm hương cốm
Con chim nhỏ véo von chấp chới cành xoan
Tiếng mục đồng lùa trâu chiều khói biếc
Áo tứ thân yếm đào nhung lụa
Bồng bềnh nghiêng chao gợn sóng gương hồ
Con lắng nghe đồng quê lời hát
Sâu nặng tình người hồn đất Châu Phong./.
23/4/2010
Em có về
Chưa hẹn với em một lời
Tay cầm tay chưa dắt qua cầu
Em có về bên anh đêm nay
Đừng hẹn thề để lòng thêm đau
Ngõ làng qua dòng sông sâu
Ngõ làng qua triền cát mênh mông
Kiếp nhân sinh em có quay về
Đừng xa nhau nhạt tình phai màu
Thu vàng ơi lá úa ngàn sau
Sương đầu non nắng vội lên mau
Hồn anh nghe bước chân em qua
Trao nhau e ấp duyên tình xa./.
24/4/2010
Nhớ
Vách đá dựng lặng thầm
Âm vang động non ngàn
Gối mùa màn sương gội
Mây trời về rủ bóng
Ơi vách đá thần tiên
Lá rừng xanh ấp ủ
Mùa mưa lên dòng sữa
Hanh hao mùa cạn khô
Nỗi niềm giờ tuổi đá
Ai đâu người hẹn hò
Sao trong ta nỗi nhớ
Thương mãi hoài rừng xa./.
25/4/2010
Vô đề
Em hay nàng tiên thơ thẩn rừng hoa
Chim nhỏ lạc bay giữa màn sương chiều
Đưa tay tôi mở hàng ngực áo
Em về nương tựa trái tim yêu./.
25/4/2010
Hoàng Liên Sơn
Gió cuốn lưng trời, nắng giát vàng
Nghìn bậc ruộng thang núi vắt ngang
Nhẹ mỏng là mây, sương là sóng
Núi liền trời - Đây! Hoàng Liên Sơn./.
28/4/2010
Khèn
Ơi con gà rừng gọi bạn trên nương...
Ơi con suối quanh đồi hoa nở...
Tiếng khèn anh lá rừng xô dạt
Tiếng khèn anh cây cành đơm hoa.
Quay! Quay... Tiếng khèn anh như dây quấn rừng
Quay! Quay... Tiếng khèn anh hạt mưa mòn đá
Mặt trời đỏ hồng trên đôi má
Mặt trời chìm nơi gấu váy em.
Anh gọi em - gọi vì sao đêm
Anh gọi em - trời sao sáng rực
Anh múa cho ống sáo rẽ rời
Anh múa để lưng khăn rơi xuống đất.
Em hỡi em! Ta còn thương còn nhớ
Đêm từng đêm tiếng khèn anh vắt lưng trời./.
25/3/2010
Đêm Liêu Trai
Tặng TTL
Lá và hoa sương đêm lặng thầm
Hương dịu nhẹ nửa vầng trăng sáng
Duyên phận trái ngang lời yêu trao gửi
Mai rồi đôi lứa đôi nơi.
Giọng nói ánh nhìn đêm sâu diệu huyền
Hồn đê mê ngực trái đào tiên
Đôi vai trần đôi bàn tay riết mạnh
Vầng trăng mơn man, cây lá ngả nghiêng.
Em đã khóc niềm lo ngại ưu phiền
Ta dành cho nhau bao lời an ủi
Chỉ còn đêm nay bên nhau lần cuối
Duyên tình đớn đau, biền biệt chia ly.
Đêm này hay một đêm Liêu Trai
Em ngả vào vai anh hồn yêu nương tựa
Tình yêu anh như biển sóng dâng đầy
Nghe tha thiết bao lời chan chứa./.
22/12/2009
Hồn hoang
Tiếng chim lạc nơi rừng hoang
Tiếng đời lạc chốn địa đàng
Gập ghềnh con đường nghìn trùng
Bước từng mỗi bước lang thang
Ngày xanh thu nhuốm sắc vàng
Hoàng hôn cỏ nội vội tàn
Mơ màng dòng sông ngỡ ngàng
Non đồi chôn kín mồ trăng./.
03/5/2010
Gọi mùa
Thánh địa mơ màng
Tháp cổ ngàn năm
Lời hoạ mi ngân
Xuân sang gọi mùa
Thơm thoảng hương đồng
Nắng vàng mênh mang
Dập dìu bướm ong
Cỏ hoa đường làng./.
Trở mùa
Chạnh lòng khách dạo đất trở mình
Gió xào xạc từng chiếc lá khô
Mái tóc xoã đường mưa phố vắng
Mùa trái mùa rung động hư vô./.
06/7/2010
Đà Lạt I
Hàng cây xanh dâng dòng sữa ngọt
Lá cành mùa biếc sương non tơ
Hai chúng mình đường yêu sánh dạo
Đại ngàn lưng đèo dốc vỡ./.
20/3/2010
Con tàu
Con tàu đưa người lữ khách
Ngẩn ngơ bến đậu sân ga
Mênh mang biển trời không hẹn
Lối cũ đèn mờ hiu quạnh./.
12/01/2008
Quê nhà
1 - Phố và phố...
Cơn lốc bụi mù
Mưa đỏ gõ cửa kính
Ngạt nồng hơi xăng
Ken dày vuông hộp xi măng
Dãy nhà tù dài giam cầm lũ dế
Ngược chiều gió thổi
Ngược chiều nhân gian
Con đường từ phố về làng...
2 - Ôi! Bãi cỏ hoang... bãi cỏ hoang!
Triền đê gió lộng
Luỹ tre, đồi gò
Đàn cò trầm tư hoá đá
Cánh buồm và dòng sông
Đất nâu ruộng cày phơi ải
Lưng mẹ mỏi mòn
Chiều vội tung lưỡi hái
Đồng cạn, đồng sâu
Tiếng chim gọi bạn
Những dấu chân chim chìm sâu gương mặt
Hắt hiu làn khói xám
Quê nhà, ấu thơ
Đất bùn nuôi ta khôn lớn./.
03/5/2010
Suy tưởng
Đôi mắt giờ hoang dại
Ngôn từ, ngữ pháp đóng băng
Sự phân thân thể xác và linh hồn
Nằm ngang đường biên định hình
Không có ai từ hư vô trước và sau mình
Chiếc cầu vồng ngày hiện hữu
Hoà trộn niềm vui và ưu phiền
Đã sáu mặt con xúc xắc hiển số, vòng quay
đã đổ nghìn lần
Hàng mấy trăm khi xúc xắc
kẹt nằm nghiêng vách gỗ
Nhà thơ ghi bằng chữ, ngồi đếm./.
05/5/2010
Chuyến tàu
Chuyến tàu lăn nhịp song hành
Bao giờ và nơi đâu là đến
Tìm em trong cõi nhân gian
Lào Cai - Hà Nội - Huế - Nha Trang?
Khi nào em có được trong anh
Tên em trong thơ chưa thành chữ viết
Thần tình ái ruồng rẫy anh số kiếp
Riêng mình anh còn mãi bơ vơ.
Những hàng cây, mái nhà lùi dần phía sau
Đèn cao áp hiện lên rồi tắt
Con đường nối tiếp con đường
Anh mãi đi tìm người anh yêu thương./.
05/5/2010
Sơn nữ tắm
Nàng khoả thân tắm dòng suối trăng
Áo váy làn mây dáng thon ngần
Thủa yêu hiện về hồn mơ tỉnh
Nhớ nàng sơn nữ chốn xa xăm./.
06/5/2010
Nguyễn Trãi I
Biên ải trùng trùng mây trắng bay
Tràng Giang lớp lớp khói giăng đầy
Mười năm chinh chiến vang lời hịch
Nội tàn một cuộc rụng ngàn thây./.
06/5/2010
Phật cười
Chùa nương động núi sương giăng lạnh
Khói nhang đèn mờ Phật hay Tiên?
Phận nghèo lòng thành tâm hương nguyện
Phật cười: "Kiếp trước tôi giống anh!"
25/4/2010
Vô đề
Trước thì học trò quý trọng
Sau thì ngồi chết gí trong phòng
Nghìn lần không, vạn lần không
Thơ tôi nặng nỗi ước mong của đời./.
09/5/2010
Dư luận
Người thì bảo anh là thiên tài
Người thì bảo anh là vĩ đại
Có đứa bảo anh là đồ gàn
Có thằng bảo anh là thằng điên.
Có cô gái biết anh là kẻ si tình
Có người cảm thông sẻ chia phận nghèo.
Riêng anh anh biết thân mình
Tiết trinh nguyên khối để dành nàng thơ
Anh sợ, sợ nàng hững hờ
Nàng xui dư luận dại khờ lặng câm./.
09/5/2010
Cái chậu
Lũ chậu nhà tôi hư rồi
Cái đựng rau, cái giam lũ ốc
Cái buồn chứa đầy quần áo bẩn dơ
Cái lười há miệng to nằm chỏng chơ.
Mùa mưa hứng lên nó ra hiên mặc nước tràn đi
Khi hạ cần hong quạt nước thì khô cạn
Tháng sáu cho mưa
Tháng sáu cho thơ
Tháng sáu cần thêm nhiều chậu./.
09/5/2010
Nói với ma
Rồi mai này cái số cuối cùng đến với ta
Cái số nhiều kiếp người đón đợi
Một khoảng trời vuông không vuông hơn được nữa
Cả mùi đất dành phần không chọn lựa.
Đâu như từ bên kia dặc dài một lũ
Nợ trần gian trốn chạy về đây
Khủng khiếp quá! Đôi bàn tay vấy máu
Vết đạn xuyên thấu ngực con người.
Bạn với bọn mày thân thiết cả bầy con nghiện
Chúng xuống đây máu nhiễm đã thay chưa?
Đêm đêm vật vờ tìm mảnh tình nương tựa
Đợi trần gian thả xuống kẻ dư thừa.
Ta xui các người hãy tìm đến chốn cao sang
Nơi bạo chúa, tham quan kiếm chác được chăng
Đừng dại dột tìm đến chi người khổ
Chắc sướng gì hơn trần thế một cuộc lưu đầy./.
09/5/2010
Hương mùa
Có những đêm mùa trăng lưỡi liềm sáng hơn
Đêm trăng thức soi cánh đồng mới gặt
Làn gió hương đồng lan xa thơm thoảng
Thơm nồng nàn khói biếc rạ rơm.
Hạt nếp xanh xanh mượt lá sen
Mo cơm vắt ủ hàng cau hoa nở
Bông cong tua dài hình đuôi ngựa
Vầng trăng xanh xanh ánh lưỡi liềm.
Nỗi niềm bâng khuâng mỗi lúc lam chiều
Làn khói nhẹ tay em vừa cơi bếp
Đôi hạt lép nổ bùng hơi đất
Phù sa thơm cát mịn dòng kênh.
Em gái nhỏ má đỏ hồng thêm
Niềm vui gửi tình thơ câu hát
Hàng mi cong mắt lưỡi liềm lẹm sắc
Ngày hội mùa em vai nhập nàng tiên./.
10/5/2010
Tặng Bùi Giáng
Anh say, anh tỉnh, anh điên?
Anh điên, anh tỉnh, anh say!
Mặc kệ thây!
Zui zẻ hề! (1)
Zui zẻ hề!
Nhà nàng có ở kia không?
Nhà nàng chừng không ở đó!
Không!
Nhà nàng ở đây!
(Nàng là tiên mà!)
Một mình ở đây lạnh lắm
Hồn Trương Chi lại
Trăng cuồng Hàn Mặc Tử rỏ máu
Nàng hãy nằm bên ta
Nếu ta chết! Nàng hãy đái lên mộ (2)
Mặc đời! Dù nàng chẳng muốn.../.
11/5/2010
(1), (2) chữ của Thi sĩ Bùi Giáng
Vô đề
Thơ hãy lên cành mây, ngọn khói
Lá vàng rơi, chồi biếc miên man
Lửa khơi rồi mặt trời sớm dậy
Xuân tràn về trên một bàn tay./.
12/01/2010
Mặc
Người ta mặc áo mặc quần
Mặc đồ quyền chức mặc phần sang cao
Mặc tiện nghi, mặc khoét đào
Riêng tôi cứ mặc tình nào yêu tôi./.
25/01/2010
Nhớ
Sóng ngàn đời của biển,
Biển ngàn đời vẫn hát...
Ai cô đơn biển chiều hoàng hôn?
Ai từng qua bao ngày biển động?
Dạt dào biển xanh con sóng bạc đầu
Dịu êm sóng xô bờ cát.
Những ngày lần đầu ta yêu
Nghẹn lời, bồi hồi, say đắm.
Biết nói gì với bao la trời rộng
Vì đâu hai người cách xa?
Hoàng hôn mỏi mòn áo tím
Sao em không là người cô phụ đợi mong?
Bao năm rồi khát khao cuồng vọng
Yêu đến cháy lòng trong niềm cay đắng.
Nhớ em từng đêm gọi tên
Xót xa một đời nuối tiếc.../.
27/01/2010
Hoài vọng
Chuyện từ ngày xưa Hoàng Hậu, nhà Vua ngự trên
ngai vàng, kho báu ngọc ngà giàu sang vô kể
Vương quốc quyền uy, thái bình.
Hoàng Hậu là nàng tiên thướt tha diễm lệ,
Mỗi lần Hoàng Hậu lên gác lầu khuê văn các
ngắm trăng
Gót sen Hoàng Hậu toả hương thơm ngào ngạt
Vạn người ước ao được ngắm dung nhan Hoàng Hậu
bước dạo thuyền hoa
Đêm ngày vườn ngự uyển tiếng đàn, tiếng phách bao
nàng oanh yến hát ca.
Mùa xuân như là bất tận...
Nhưng mùa xuân!
Mùa xuân rồi cũng đi qua
Hoàng Hậu, nhà Vua bất chợt nhận ra
Ôi! Sao hôm nay khác lạ...
Xa xa...
Non nước gấm hoa giờ đã nhạt màu
Còn đâu những ngày non đồi khoe sắc!
Trời trong trong suốt lên mấy tầng mây
Ngọn gió lành bay bay
Hương thơm sâu tận cùng buồng tim?
Sao kia!
Bờ sông bãi lau hun hút dài,
Những ngọn lau cúi đầu thở than với
ngàn lớp sóng,
Sông cứ chảy xuôi biền biệt về đâu,
Đàn chim xứ lạ ngang qua mái đầu?
Sao hôm nay chim ùa đến vậy?
Lâu đài cỏ đã mòn rêu
Hoàng hôn chiều tàn bóng xế
Nhà Vua, Hoàng Hậu thoáng buồn...
Thiên nhiên nói điều gì sâu kín thế?
Đưa tay lên đầu
Ô kìa! Tóc giờ đã bạc
Thật thế này chăng...?...!...
Từ ngày đó...!...
Hoàng Hậu, nhà Vua mang nỗi buồn sâu nặng
Họ sống bao ngày cô đơn thầm lặng
Xung quanh úa tàn một màu hiu hắt
Ngọn lửa tình cũng dần nguội tắt
Họ thầm tiếc những ngày xuân qua
Tiếc cho tuổi đá vội già
Một thời vàng son
Mùa xuân lỡ vội...!!!...???...
12/5/2010
Vô đề
Ngàn năm dòng sông băng hoá thạch
Núi tuyết một mình đứng đơn côi
Đàn chim di cư từ đâu tới
Mai ngày nắng ấm rạng chân trời./.
08/6/2010
Chú Mán
Vọng tiếng chim gù khuất nẻo xa
Bóng núi dòng sông nắng nhạt nhoà
Chú Mán xuống chợ gùi lưng ngựa
Khoe lời chim hót rượu mời ta./.
07/6/2010
Phố núi
Chàng hoạ sĩ trầm ngâm thở dài
Ngậm ngùi trước cảnh đời phố núi
Biệt thự huy hoàng gần trăm năm tuổi
Sắc màu điểm tô lưng triền dốc cao.
Cửa sổ rèm buông xanh ngần ánh trăng
Mưa rắc bụi bướm vàng bay lượn
Bên ghế đá hồ xanh non bộ
Thấp thoáng vườn đào dạo gót hồng nhan.
Ngan ngát thơm hương, thánh thót tiếng đàn
Cây trái ngọt cành đan trĩu quả
Dàn ti-gôn bao lơn trải rộng
Ngăn cách tường ngoài phận kiếp bạc đen.
Chàng hoạ sĩ nước mắt giàn hoen
Đường nét loang mờ dọc ngang phố chợ
Mẹ dắt đàn con, em lả trên vai chị
Lần lữa tháng ngày hàng rong lưu niệm.
Chân Thánh đường tường rêu mòn rụng
Mấy cụ già đàn hát bản xa
Hai góc chiếu ngồi như tượng đá
Giọng đặc khàn hờ hững khách lại qua.
Sau rừng Sa mu thấp thoáng bóng nhà
Tường đất thấp lợp che ván gỗ
Hàng rào đá ngăn bầy trẻ nhỏ
Lũ trâu gầy gặm cỏ cằn khô.
Ngày giáp hạt mùa lại mất mùa
Cả bản ngược xuôi lên rừng xuống phố
Đôi mắt dại cháo rau cuối chợ
Bước mỏi mòn u ám chiều mưa.
Phiên chợ buồn thiu đường vắng người thưa
Sương giá lạnh mặc cơn gió lùa
Chàng hoạ sĩ nghiêng mái đầu tóc xoã
Bức tranh này chàng vẽ đến bao giờ...?...!...
21/6/2010
Mùa hoa
Con ong vẽ trên bầu trời rộn ràng đường tơ
Bông hoa làm duyên dưới làn sương lung linh ánh ngọc
Lộng lẫy bao sắc màu hương dâng ngào ngạt
Bông hoa cảm tạ nắng vàng và bầy ong.
Vạt rừng già thác ngàn ngân nga
Tiếng chim véo von sương giăng xa mờ
Bầy ong cần mẫn xây toà tháp ngà mộng mơ
Gom hương mật muôn phương hội tụ.
Mùa hoa, bầy ong sinh sôi, tình tự
Núi ngàn, thảo nguyên, quê hương đón đợi
Khúc hát bốn mùa bầy ong mê say
Rạo rực mưa hoa cả bầu trời xanh xao động./.
08/7/2010
Điệu khèn
Núi hỡi! Ơi núi cao!
Mây ơi! Mây về đâu?
Chiều hoàng hôn dần xuống...
Ta muốn gửi đôi lời
Người của ta có làn môi đỏ tươi
Vòng tay sáng hơn ánh mặt trời
Váy áo thơm hương toả khắp non đồi
Chân ngà trắng in dòng suối biếc.
Chờ anh nghe em! Chờ anh!
Đừng buồn nghe em! Chớ buồn!
Không ai rót rượu một mình buồn uống
Anh đang tới chúng mình uống rượu chung tình.
Rượu anh uống không để chúng bạn cười chê
Rượu anh mời bản làng cùng vui.
Khèn anh thổi mời em về chung một nhà
Khèn anh hát duyên đôi ta nên vợ nên chồng./.
26/6/2010
Em trao cho anh
Em trao cho anh
Mộng ước duyên lành.
Len lén thu lạnh heo may
Đôi bờ cỏ dại tình nồng say.
Em trao cho anh
Đây mùa xuân xanh
Nụ biếc đào tơ
Cuồng điên ý thơ.
Ta trao cho nhau
Hết cả tháng ngày
Ta trao cho nhau
Tuổi đá vàng
Ơi tình lang! Ơi tình lang...
01/7/2010
Tình đầu
Dịu ngọt thần tiên ngày đầu hò hẹn
Chân trời mờ sương trăng sáng vòm cây
Đường vắng tay cầm bịn rịn trong tay
Đôi mắt ướt em nhìn thôi chẳng nói.
Cung bậc thời gian ngậm ngùi diệu vợi
Vầng trăng non ánh mắt huyền đen
Nghe rộn ràng nhịp tim đập vội
Tình yêu nào biết có mai sau.
Đôi dải triền sông nối lại nhịp cầu
Lời hò hẹn dưới trời xanh xao động
Ta xót xa ngày biệt ly tuổi mộng
Mối tình đầu ngà ngọc sáng trong./.
29/6/2010
Tình xưa
Duyên tình đành lỡ xa cách rồi
Xin tạ từ nhau, em về thôi
Bao vụng dại, người ơi... tiếc hận
Vầng trăng đà vơi khuyết gầy hao.
Biền biệt mây đi mây biết về đâu?
Làng mở hội tìm em chẳng thấy
Suối Yến, Chùa Hương người không trở lại
Động núi mơ mùa trĩu quả rừng xanh.
Sóng nhẹ ru thuyền, sao biếc vờn quanh
Trăng gió thanh thanh nhớ người năm ấy
Tiên cảnh cỏ hoa mây vờn bóng nước
Mình anh cô lẻ phiêu dạt phương này.
Lễ Phật nguyện cầu em nơi chốn xa
Duyên phận an lành nhớ mãi tình ta
Hay đâu mai mốt ngày gặp lại
Tình yêu xưa chưa hẳn đã phai nhoà./.
25/6/2010
Ly biệt
Từ độ cách xa đã trọn năm
Ngày đi lưu luyến giữa mùa trăng
Gạt thầm nước mắt sau tà áo
Ôm cầm sâu nặng chẳng nhìn nhau.
Mỗi bước chia ly ngại bàn chân
Nối dài thêm nữa xót tình nhân
Đành lòng trở gót ôm mặt khóc
Nước mắt tuôn tràn cả gối chăn.
Nào có cạn khuây nỗi nhớ nhung
Duyên tình ly biệt mấy cách ngăn
Còn thương còn nhớ đêm nằm mộng
Ấm nồng tình cũ những chờ mong./.
06/7/2010
Thăm rừng Quốc gia Hoàng Liên
Chập chùng Hoàng Liên đón đợi người
Biển mây rừng biếc ta dạo chơi
Ruộng thang như sóng lồng bóng suối
Gió lay hoa động nở lưng trời./.
02/7/2010
Thăm Sa Pa
Sương mỏng hoa đào chớm vào xuân
Quê người yêu cũ ta dạo thăm
Phố núi rượu suông trà thuốc đắng
Buồn dâng đầy mắt vắng tình nhân./.
05/7/2010
Xuân sớm
Hờ ơ... ơ ớ... hờ...
Trời nắng sớm, sương buông chiều
Tìm em nơi xa vời
Con suối biếc, gió ngang trời...
Mẹ đưa em lên nương
Mùa vụ mới hoa ban vừa nở trắng
Bạn tình ơi! Cuộc vui tan rồi
Hương rượu cần còn vương trên ngực em...
Năm ngón tay ngà em hẹn mùa sau
Hội làng vui cầm tay anh ấm nóng
Hạt sương mau lung linh toả sáng
Hay tình em ước hẹn dài lâu...
Khai bút, mùng 5 Tết 2002
Đêm rượu cần
Em dắt anh vào đêm rượu cần
Lắng tình thương hương rừng dịu ngọt
Hạt nếp tan thơm nồng trắng sữa
Sừng trâu cong nghiêng tiếng suối trong.
Ngọn lửa ánh hồng rực hoa lên cao
Má em ửng trào ngời tươi xuân sắc
Đôi cánh tay thon dài ngà ngọc
Vai kề vai mái tóc quyện nhau.
Làn gió mơn man lời em mời chào
Anh dừng chân bản em nghỉ tạm
Nhà em đơn sơ sàn tre vách nứa
Đêm nay trăng say anh về nơi đâu?
Ơi Sơn La! Lời hát ngân nga
Sông Đà hẹn vần thơ chưa cạn
Khúc nhạc hồn ta thì thầm tiếng gọi
Thương nhớ ngàn lần cô gái Thái Sơn La.
Bản Bó,
25/7/2002
Rừng
(Tặng cháu Đỗ Dương Gia Bảo, kỷ niệm sinh nhật một tuổi)
Rừng sâu muôn loài côn trùng
Cần mẫn giúp cây xanh lá
Nghe rừng núi mòn, đá ruỗng
Suối nhỏ dồn thành sông lớn.
Không có rừng, không lời chim hót
Dãi dầu nắng hạn, mưa cuồng
Rừng đi đất so buồn ở lại
Tảng đá vẽ lên trời những con đường./.
14/5/2010
Gửi...
Con đường khấp khểnh mưa bụi giăng
Phương trời sông núi mấy cách ngăn!
Anh đến Sa Pa chiều lộng gió
Mây trắng nghiêng dồn che vầng trăng.
Duyên phận con đò lỡ sang ngang
Quê cũ hẹn nhau thuở mộng vàng
Tìm em bao mùa hoa đào nở
Còn nhớ chăng em mối duyên đầu?
Ngày mỗi ngày qua anh tìm quên
Người ấy xin đừng nhớ nhau thêm
Làm sao trời hỡi người ly biệt
Hình bóng hiện về đêm từng đêm... ?... !..../.
13/5/2010
Lời Cha
(Thương tặng các cháu nạn nhân nhiễm chất độc da cam)
Lời cha dạy con sống cho nên người
Con gắng gượng vượt nghèo, vượt khó
Không tự ti thân phận tật nguyền
(Chất độc da cam ác nghiệt lắm cha ơi!)
Con đã hát lời ca nước non
Dặc dài Trường Sơn chặng đường gian khổ
Tay con cầm chiếc micrô có bàn tay cha cầm súng
Đường con đi thẳng sau tiếng đệm nhạc đờn./.
13/5/2010
Cầu xin
Tôi cầu xin người kiếp này còn sống
Nếu một mai... hãy chôn tôi nơi triền núi chênh vênh
Đêm từng đêm hồn phiêu du ngoạn
Giữa hư vô vạn nẻo tầng không.
Khi xác thân rã rời tìm về nơi cư ngụ
Cứ mặc tôi yên đừng ai lay giấc ngủ
Lửa có cháy nghĩa trang giá lạnh
Chớ buộc ràng tang tóc cõi trần gian./.
15/01/2010
Giếng làng
(Kỷ niệm chuyến về xây mộ chờ khi qua đời)
Thẫn thờ hình bóng in giếng làng
Mái đầu bạc trắng ngời ánh trăng
Vầng mây lơ lửng neo ngừng lại
Vì sao lãng đãng ngàn trùng khơi.
Có phải là tôi! Tôi đó chăng?
Nửa đời phiêu dạt chốn rừng hoang
Ngày đi có hẹn khi còn gặp
Đâu là địa ngục hay thiên đàng?
Từ độ xa quê mãi ăn năn
Cúi xin cỏ nội chốn yên nằm
Làng quê đất ấm nuôi ta lớn
Ôi mảnh đất cằn cỏ vàng trăng!
Tổ ấm ta về nơi cố hương
Da diết dòng sông vạn tình thương
Bao lần nhỏ lệ lên trang viết
Ngời văn bi kí đời gió sương*./.
Sinh nhật 17/5/2010 (55 tuổi)
* Khu mộ tổ họ Dương tại Núi Đồ, làng Kim Quan, xã Hà Ngọc, huyện
Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa (nơi có đền thờ Lý Thường Kiệt, tức Ngô Tuấn) hiện còn bài văn bia khắc đá của cố nội nhà thơ Dương Tam Kha.
Sơn nữ
Núi đồi nối tiếp lại núi đồi
Ruộng bậc thang lan tận cuối trời
Người đi sương gió đầy trang viết
Đậm tình sơn nữ giữa hồn tôi./.
17/5/2010
Cổng trời
Chiều loang nắng nhuốm lá vàng
Vài con chim hót bẽ bàng cuối xuân
Mây cao hoa núi nở gần
Cổng trời sương gió thưa dần người đi./.
17/5/2010
Mưa
Nụ hoa chớm nở sương vừa buông
Khao khát nắng tươi nhẹ gió nồng
Tôi qua vườn cũ sao bối rối!
Ngập ngừng chân bước vội qua mau.
Mơ hồ ý chừng em nhìn theo
Má hồng hồng thắm buổi đầu yêu
Tiếng cười buổi ấy xanh vòm ngọc
Trời ngâu tháng bảy hạt mưa lâu.
Em có ngờ đâu khách lãng du
Đường xa gom nhặt từng ý thơ
Ô hay! Ta vẫn hằng thương nhớ
Buổi ấy anh về trời lại mưa./.
17/5/2010
Mùa thu
Trăng nghiêng chếnh buông màu biếc tím
Làn tóc mây lưng đèo gió lay
Em thẹn thùng má lên sắc đỏ
Nét cười duyên che bàn tay thơ ngây
Canh gà khuya em thao thức điều gì
Giường chiếu lỏng hai đứa mình hai phía
Đôi mắt khép làn da như ngọc
Thơm hương lan tỏa tím chiều thu
Con đường xưa sương rơi lối cỏ
Sông mơn man thuyền đậu bờ lau
Một đời sông đôi bờ anh hiểu
Đất chuyển mùa em giữ lại màu thu./.
18/5/2010
Đất (I)
Đất muôn đời là đất vậy thôi
Thầm lặng chắt vào lòng suy tưởng
Đất nuôi rừng, nuôi vạn kiếp người
Mà nghĩa đất ân tình biết mấy.
Làng gốm sông Hồng đã tự bao đời
Ánh mắt trẻ dậy ước mơ huyền thoại
Mùa màng sinh sôi thơm ngát hương trời
Đất ôm tình người sáng lên màu mây.
Những pho tượng, lầu son, cung cấm
Người thợ nào nhỏ máu bàn tay
Hồn của đất kiếp người cát bụi
Dòng sông trôi đất ấm tình đời./.
13/7/2008
Đất (II)
Vụm lòng tay những hạt bụi trần
Đọng ngàn năm hốc đá
Nắng tê dại khét nồng
Nắng chảy mặt trời lưng núi
Mưa!
Hạt mưa nào bay bay
Hạt mưa tràn làn rêu phủ
Nắng - mưa lên màu biếc xanh
Nắng - mưa kết bụi trần gian năm tháng
Có con chim rừng lang thang
Có ngọn gió lang thang
Gieo mầm cây vào lòng hốc đá
Gió và chim gieo triết lý vĩnh hằng
Hát lời tạ từ hồn đất./.
25/7/2008
An Kỳ Sinh - Tiên nữ
- Chi chi hề!
Lão bất gia?
Núi ngàn An Kỳ Sinh tìm thuốc
Cỏ cây rợp rợp rừng hoang
- Mệnh dân, mệnh nước
Chi chi hề! Ta hái đêm sương!
Nàng tiên hiện lên
Hát khúc này a?
Thôn nữ nghèo ca nụ tầm xuân
Lạc bước vườn cà
Bướm vàng... bướm vàng...!
Yên Tử - Quảng Ninh 7/2008
Trần Nhân Tông
Thôi, nàng ở lại!
Một cõi trần ai
Ta không muốn vì ta nàng khóc
Đây dòng Giải Oan
Nơi ta ngồi bao năm
Một kiếp phù vân
Chúng sinh đợi ta về cõi Phật
Ta ngâm khúc bi ca
Ngọn lửa lòng thành chứng giám
Kìa đồng cỏ xanh mơn
Chúa sinh ra từ máng cỏ
Thuở nào ruộng đồng
Ta cho đúc binh đao làm lưỡi cày
Văng vẳng tiếng mõ kinh cầu đêm lạnh
Tiếng rừng, tiếng suối
Tiếng gà giục hôm mai
Rau rừng, măng ngàn, thân chuối
Ông bầu, sạch trong nguồn suối
Xanh xanh làn rêu, khóm trúc..../.
Yên Tử - Quảng Ninh 7/2008
Hà Khẩu
Ba mươi năm trở lại đây
Nắng vàng núi biếc ánh ngày dần lên
Càng nhung nhớ, gượng tìm quên
Bẽ bàng cô lẻ bạc triền sông lau./.
Lào Cai, 24/6/2008
Nguyễn Trãi II
Thân lạc loài ải Nam Quan
Hận cừu nát lòng đất Việt
Đục trong chí lớn giang hồ
Lam Sơn nghĩa kỳ dậy sóng.
28/6/2008
Hồng thủy
Ngày hai mươi bảy, tháng bảy,
năm một nghìn chín trăm chín mươi mốt
Thị xã tôi bất chợt: Mưa cuồng, núi lở
Hơn trăm mạng người lìa đời phút chốc
Lời khẩn cầu cuối cùng:
- "Hãy cứu tôi!"
- "Giữ lấy cánh rừng bình yên!"./.
Sơn La, 7/2008
Tấm hình II
Anh xoay xoay tấm hình em
Mái tóc xanh thơm hương dòng suối
Mặt trời chín đỏ đôi môi
Muôn ngàn lời ánh mắt em thầm nói
Cả - cuộc - đời -ta- là - của - nhau./.
08/5/2008
Đợi anh
Ơi quả Pao ơi!... ơi quả Pao này...
Ta chỉ muốn người ta yêu được bắt
Bao đêm khuya rồi biếng cầm kim chỉ
Lối nẻo trăng rừng sao vắng bóng anh?
Cỏ non tơ ơi!... Ta không muốn lót mới chỗ ngồi
Cả trái tim ta trao người phương ấy
Anh không đến - Ngày mai anh lại
Em hái hoa rừng rải chiếu anh nằm
Ơi ban rừng ơi!... Trắng rừng ban nở
Say lũ bướm đàn nối ngả đường hương
Suối ngàn ơi!... suối đừng vội chảy
Trao nụ hôn đầu dành người yêu thương./.
Sơn La, 04/6/2008
Điôxin
Con quỷ Sa tăng - Điôxin nhập hồn vào dấu chân
người đàn bà
Cái thai mọc hai đầu không có con mắt
Chất độc xổ nhầy nhụa
Mồ hôi, nước ối đen như nhựa cà
Vũng máu tươi ấm nóng hơi người
Tiếng ì ầm biển vọng
Tiếng súng lạc ngàn bọt sóng
Bóng dừa đổ dài trên cát
Luồng ám khí lê chiếc đuôi dài lướt thướt
Chị cuộn tờ kinh nhật tụng
Ánh mắt đôi môi tê dại
Biển miền Trung rì rào an ủi
Gió, cát từng cơn giật lùi
Chị và đứa con sinh ra đi qua một kiếp người./.
18/5/2010
Lạng Sơn
Biên ải ngàn lau mây trắng bay
Trùng trùng núi dựng sương phủ dày
Khí phách hồn thiêng phơi xác giặc
Thơ đề đá tạc nét còn tươi./.
Nam Ninh - Quảng Tây 14/10/2006
Nào biết
Anh không ngại sóng cả
Anh không sợ biển sâu
Chân quen dốc núi cao
Mắt ưa nhìn sao biếc
Lũ cuộn bờ chảy xiết
Đầy trời ùn bão giông
Thế sự nước đôi dòng
Đo lòng người nào biết?!
20/5/2010
Thăm Đền Hùng
Con về thăm Đền Hùng ngàn xưa
Cánh rừng già mấy trăm năm tuổi
Nắng đổ muôn ánh vàng lung linh.
Đàn cò bay gọi bạn đồng xanh
Sông Mẹ hát sóng chiều da diết
Giếng đồi xanh còn đây dấu chân
Mẹ Âu Cơ tắm đàn con thơm mát.
"Các vua Hùng có công dựng nước"(1)
Đàn cháu con ca khúc khải hoàn
Thỏa tấm lòng bao đời mong ước
Đất tổ rạng danh con Lạc cháu Hồng./.
5/2008
Ba trong một
Có người bảo anh yêu lấy ánh đèn sân khấu
Lửa sẽ thiêu rụi đồng tiền đáy túi.
Có người xui anh chép lại vạn vần thơ
Trời đày thân anh hóa thành tượng đá.
Anh suốt đời phụng thờ phái đẹp
Anh tự biến mình thành kẻ si tình ở nhà thương điên.
Ôi! Ba trong một./.
13/6/2008
Chợ người
Sáng lại sáng...
Trưa lại trưa...
Chiều lại chiều...
Nhiều đám người ngồi bên ngã ba đường
Lam lũ...
Rách rưới...
Đói khổ...
Nắng lại nắng...
Mưa lại mưa...
Những chiếc xe tồi tàn:
Sim son, min khơ, xe Tàu
Những công cụ bình thường:
Cuốc xẻng, xà beng...
Đôi bàn tay thô ráp.
Đợi chờ...
Đợi chờ...
Lại đợi chờ...
Không có người thuê về làm công
Bữa đói...
Bữa no...
Trông chờ đồng tiền rẻ mạt.
Bán mồ hôi, máu và nước mắt
Mặt trời úa vàng, làn da xanh xao.
Họ nhận số phận đỏ đen...
52 quân Tulơkhơ tìm được việc làm
Xăm xe kết dây
- Ăn rồi! phải nhả ! ! !
- Ù ! ! !...
- Móm ! ! !...
- Có kẻ chơi gian ! ! !...
Tiền ăn trưa đã cạn
Gạo, xăng lên giá
Con tớ ngày mai đến trường...
Mẹ đĩ giờ này ốm nằm giường...
Họ từ những con đường
Vùng sâu...
Vùng xa...
Có kẻ thở dài ngao ngán
Nói lời có vần:
"Gánh cứt đi đổi rắm!" (1)./.
(1) Tục ngữ của dân tộc Thái
Nhà thơ Vuơng Trung khen bài thơ hay, hiện thực lắm.
24/7/2008
Người ta
Người ta xinh là người ta
Duyên tình chưa có mặn mà với ai?
Suối xanh vuốt mái tóc dài
Ai xui ngược gió để rồi tương tư
Mắt huyền chưa bận đong đưa
Si tình bao kẻ nắng mưa đội trời
Thuyền về bến đợi chơi vơi
Cầu kia đã bắc mời người lại qua!
07/8/2006
Nha Trang
Khéo tay tạo hóa cuộc sắp bày
Bờ cát trải dài núi ấp mây
Trời xanh, sóng biển tươi màu ngọc
Hàng dừa nghiêng bóng gió ru cây.
Kìa em gái nhỏ hay nàng tiên?
Ngang trời áo trắng, má hừng lên
Mây cao hờ hững vương làn nắng
Nắng nhẹ nhàng hôn gót chân êm.
Tôi vội vàng đem thơ tặng em
Gắng tìm duyên cớ được làm quen
Em cười thương mấy chàng thi sĩ
Nha Trang vậy đó chàng có yêu?!
22/5/2010
Mối
Nắng hạ lên cao ngặt hơi nồng
Đêm mưa đầy trời cuộn bão giông
Sân ngoài rụng rơi bao cánh mối
Thân xác rã rời ngươi về đâu?./.
26/5/2010
Cô đơn
Bốn bề núi kín sương dày
Căn nhà như cánh chim bay lạc ngàn
Vì trời em ngại đường sang
Thu vàng nhuốm lá héo tàn ngọn cây
Trời mù thấu trọn một ngày
Riêng mình tôi với tình này cô đơn./.
26/5/2010
Đà Lạt II
Chất ngất mộng vàng người lữ thứ
Đà Lạt như ru tiếng gọi mời
Đây hoa, đây suối, gương hồ lặng
Bao nàng sơn nữ lả lơi cười
Tiếng hát đồi xa nhẹ sương gieo
Hàng thông xuyên nắng khói lam chiều
Ta biết ở đây đồi hai mộ
Tự buổi xuân thì bước vào yêu
Chừng bớt buồn tênh vẻ quạnh hiu
Thương người phận bạc mới đây thôi
Em đi vương vấn tình trao lại
Anh thẫn thờ theo nẻo trăng trời
Cúi lạy mồ em ngồi thật lâu
Mai rồi em nhé kiếp ngày sau
Anh gửi tình mình theo làn khói
Thầm gọi tên người - cố nhân ơi!./.
27/5/2010
Chiêng Chơ rây
Gió trời hôn nhẹ môi em
Đưa tay em đẩy mặt trời.
Ơi chiêng Chơrây! chiêng Chơrây...
Lời chiêng vun đầy mùa vàng
Lời chiêng trăng đầy núi sữa./.
28/5/2010
Xóm chài
Xóm chài cau chuối rợp bờ sông
Củi trữ đầy sân chẳng ngại đông
Đêm trăng vá lưới săn mùa cá
Ngày ấm bẫy cài chim sẻ đồng./.
7/6/2010
Đợi chờ
Em thẹn thùng lời tỏ tình đêm trăng
Em ngại ngùng thầm thì lời gió
Người ơi xin chớ vội hẹn hò
Xót xa thẫn thờ mong đợi
Bầu trời sao hằng đêm thổn thức
Khèn anh rung nhè nhẹ bàn tay
Anh hãy đến, xin đừng gõ cửa
Nhịp chân anh xao động đường yêu
Dấu cỏ xanh em mải nhìn theo
Bầy chim mùa nở hoa ríu rít
Em trồng cây thương cây nhớ
Em đợi anh về ấm một vòng tay
Nơi xa xôi anh ơi có hay
Em đợi chờ anh. Em đợi chờ anh
Đợi mùa trăng xanh
Lời yêu như trái chín đầu cành./.
28/5/2010
Tò vò
Những con tò vò không được an bài bằng lý lịch đẹp
Từ xưa đất làng thuộc về dòng họ, nay đã khác
Người lấy đất từ đâu luyện thành viên ngọc xây ngà tháp?
Nhện ơi! Nhện hỡi!
Đó không phải ngôi nhà của ngươi
Ra ngay! Ra khỏi ngay đi!
Nhưng không!
Nó chiếm ngôi nhà của tôi
Nó là tên khủng bố trá hình
Ảo thuật của hắn là những sợi tơ giăng
Chăng khắp nẻo đường, cánh rừng, ruộng đồng
Hàng ngày hắn treo mình vào cái võng
Cái võng đung đưa...
Tôi yêu ngôi nhà quê làng của tôi
Có hương hoa thơm bằng đất, bằng bùn
Có mồ mả tổ tiên ông bà bao đời
Hành trình con người là những chuyến đi
Làng và thành phố mọc lên
Đèn tín hiệu nơi ngã ba đường./.
30/5/2010
Nói với cháu
Chín tháng mười ngày cháu lớn lên từ bầu thai mẹ.
Cháu theo mẹ cha đi siêu thị, đến giảng đường đại học.
Thời đại công nghiệp hiện đại, thực phẩm và tiện nghi
đều có thương hiệu.
Đồ chơi lập trình điều khiển từ xa.
Cháu lớn lên từ lời ru của bà có cánh cò bay ra từ ô cửa sổ.
Tháng ngày bà chăm lo vì tương lai mai ngày thuộc về
tầm tay của cháu.
Mái trường yêu thương và chân trời xa rộng mở.
Bắt đầu một hành trình dài khám phá tri thức khoa học
tư tưởng, tình cảm con người.
Thì cháu ơi! thơ và nhạc của ông góp phần là điểm tựa
để cháu bước vào đời.
Cháu hãy cất cao đôi cánh bay cao, bay xa vào bầu trời
thơ mộng.
Ba thế hệ có trong mỗi người và mỗi người có một vũ trụ
mênh mông./.
31/5/2010
Bài ca thủy điện Sơn La
Ơi! Bản làng gần
Ơi! Bản làng xa
Gióng lên nhịp chiêng, tiếng trống!
Bưng ra chum rượu cần hương thơm
Chọn sừng trâu già để rót
Hãy hát lên tiếng rừng chim hót
Tiếng suối từ trong núi sâu.
Mấy chục năm rồi ta thèm nghe
Tiếng đục trầm da trâu bền chắc
Tiếng chiêng cồng âm vang vách đá
Tiếng con chim khách cười giòn
Tiếng họa mi cất lời véo von
Tiếng thầm thì con Tơ rộc ru nương rẫy nhà
Tiếng bổng cao con chim khướu đậu ở ngọn đa.
Đêm nay!
Ta hát lời mây bay đỉnh núi
Lời ca nồng nàn hơi ấm mặt trời
Ánh mặt trời lấp lánh những dòng sông
Ánh mặt trời tươi hồng đóa hoa ngàn
Người múa khéo như chim công đua lượn
Người múa dẻo cánh tay trắng tựa hoa ban
Ta vui mừng thắng lợi công trình thủy điện sông Đà-
công - trình - mốc - son - lịch - sử.
Bấy lâu!
Niềm khát khao như đất bỏng ở núi trời
Niềm ước mong muôn làng mở hội cầu mưa
Mùa màng tốt tươi
Thóc vàng đầy khắp nương đồi
Lúa xanh trải mượt chân trời những cánh đồng xa
Hãy mau lên! Ơi đám trai mường!
Bàn chân giẫm lên đá tai mèo nhọn sắc
Bàn tay thoăn thoắt như nhịp thoi đưa
Ta ngả cây vầu đầu bản
Ta đốn cây mạy sang vách đá
Mau dựng cây nêu cao lên đỉnh trời
Mau viền vải đẹp dây tua phấp phới
Ta chất thêm củi đốt ngọn lửa to
Ngọn lửa lên cao như đống rơm
Ngọn lửa vươn dậy ngọn gió cao nguyên ngóng đợi
Những tháng năm lịch sử mong chờ.
Điệu sạp mời gọi mọi người đua nhảy
Tiếng khèn giục chiếc khăn hồng tung bay
Vòng xòe nới rộng!
Nới rộng thêm ra!
Vòng xòe như cánh bướm chấp chới ngày hạ
Vòng xòe như hoa sen đóa đợi cơn mưa
Ơi những lá sen, lá súng bồng bềnh hồ ao
Trẻ già hãy nắm chặt tay
Đêm nay bản làng ta cùng thức
Đêm nay bản làng ta cùng say
Thức cùng muôn vì sao xa xôi
Vui cùng đêm hội ngọn lửa hồng không tắt
Ngọn lửa đã sáng khắp cánh đồng
Ngọn lửa đã bừng soi chân núi
Kìa! Đã ánh lên sắc cầu vồng xanh, đỏ, tím, vàng
Kìa! Đang tung bay muôn màu dải lụa...
Đêm nay niềm vui dâng trào nước mắt
Niềm vui nghẹn lời trong tim
Muôn ngàn người tụ hội từ trăm ngả
Dòng người như nước tràn đầy thung xa
Hãy hát lên đi! Hát lên!
Hát lên thêm cao! Ngân vang vang mãi!...
Tiếng hát xanh trời mây trắng vờn bay
Tiếng hát rực hồng bông gạo nở đỏ bản làng
Báo tin vui khắp chín châu mường
Truyền đến nơi xa có nghìn nóc mái
Tiếng hát về miền đồi gò trung du đều biết
Về đồng bằng, duyên hải cùng hay
Tin vui thủy điện sông Đà
Mấy ngàn ngày mong đợi
Niềm vui không nói hết bằng lời
Ngàn đời sau ơi hãy hát
Công trình thủy điện Sơn La./.
30/5/2010
Sa Pa
Những nụ hoa mềm thơm dậy đêm sâu
Đọng giọt sương rơi ướt vì sao lạnh
Những nụ hoa mềm e ấp nụ xanh
Nhuộm nắng ban mai gió lay thật khẽ
Dòng nước khe sâu mùa trong mùa đục
Đàn cá tung tăng lối cũ hai bờ
Những đồi chè, nương ngô, đồng lúa
Thôn nữ ngày nào nón trắng nghiêng che
Xôn xao lá rừng ríu rít bầy chim
Niềm vui dạt dào thanh âm màu sắc
Sa Pa bốn mùa ngàn hoa nở thắm
Có bóng dáng người tôi đã thầm yêu./.
14/6/2010
Xôn xao tiếng gà
Xa quê mà lòng không xa
Tạ từ ân sâu nghĩa nặng
Nhớ hồn cây, thương tình đất
Ngôi nhà yêu dấu của ta.
Còn đâu bức tường trầm lặng
Còn đâu bầy chim hót ca
Tung tăng rỡn đùa bầy cá
Uy nghiêm tượng đá ngàn năm?
Quá nửa đời người chờ mong
Cầm lòng chim đàn lìa tổ
Thế gian bon chen chật chội
Lạc loài di trú tha phương.
Luỹ tre khóm trúc ươm trồng
Non cao suối nguồn tìm bóng
Hôm mai dậy nguồn thi hứng
Quê làng ngan ngát hương đồng.
Đất lành cây lộc đơm bông
Ngân vang bài ca lạc thổ
Đêm tàn đã dậy trời hồng
Xôn xao tiếng gà cuối phố./.
15/6/2010
Cánh diều
(Tặng hai con: Dương Thiên Hoa - Nguyễn Khắc Ngữ)
Con kể tuổi thơ xưa chưa thả cánh diều
Đàn trâu gầy bãi đê làng cỏ úa
Đàn cò trắng bay ngang trời chiều
Ruộng ao bùn lấm trang sách nhỏ.
Không có dòng sông cánh buồm rộng mở
Vầng lá tơ non bao mùa gợi nhớ
Con đường mòn, bờ đê mòn cỏ dại
Màu xanh dâng tràn trong từng đêm mơ.
Ơi, cánh diều bay... ơi, cánh diều bay...
Tiếng sáo ngân vang vi vu tầng mây
Bầu trời đồng quê nồm nam gió lộng
Hút mắt nhìn bằng ánh mắt mê say.
Khu phố rộn ràng từ buổi chiều nay
Tiếng nhạc sáo ru mềm lá cỏ
Ngày vui theo niềm vui thơ trẻ
Ấm tình người non nước hồn quê./.
20/6/2010
Hồn thơ
Anh giờ chẳng còn gì xứng với em yêu
Đừng hờn giận anh không gìn giữ
điều thiêng liêng em hằng tôn thờ
Lũ quỷ đã vùi chôn, yểm bùa lên từng câu thơ
Nỗi đau đời giờ anh hoá thành tượng đá.
Anh và bao người bạn là một số không
Ngoài số ấy không còn gì khác
Bao niềm tin, hy vọng tan thành mây khói
Xin em đừng đưa tay bắt vói.
Còn thương nhau, thì em ơi! xin em tha thứ
Kẻ tội đồ lang thang số kiếp nổi trôi
Nhớ anh, xin cầm lòng làm một người dưng
Lặng lẽ đứng trước mồ người phiêu dạt
Tình yêu chúng mình thơ bừng lên ngọn lửa.
Còn nhớ chăng em? Bao ngày xa xưa
Anh đã sống giữa bầy hoang thú
Những kẻ mọn hèn rình rập quanh anh
Thằng ném đá giấu tay, kẻ cầm dao
đâm anh từ bóng khuất
Một hội, một thuyền những ghét ghen, ác độc
Những kẻ bạc lòng thờ ơ nhân chứng.
Như ngàn cánh chim qua chập chùng biển động
Hàng thông xanh giăng kín mờ sương
Đất mẹ chở che đứa con nhỏ bé
Cây tự vươn mình, chim rộng cánh bay.
Đường nào lên trên với một tầm tay
Thơ đến tự tim yêu phơi phới
Chối bỏ tục phàm đường xa diệu vợi
Hồn thơ anh nương tựa ở mai ngày.
Trang thơ anh dầu ngót nghìn bài
Chưa một lần nỡ phụ tương lai
Chúa nhân từ và em độ lượng
Thơ hồi sinh vỗ cánh trời mây./.
13/6/2010
Đọc Ngô Văn Phú(*)
Người đi qua thăng trầm lịch sử
Vết bụi thời gian Phật, Nho, Khổng Tử
Vương quyền vàng son bao lần hưng phế
Sống lại cuộc đời hiện hữu hôm nay.
Ngọn bút tài hoa nối dòng tuôn chảy
Ngàn gương mặt đời lướt nhẹ mây trôi
Chốn thâm cung ai mưu bá đồ vương?
Vạn thây người núi xương, biển máu.
Tiếng ngựa dập dồn trùng điệp đoàn quân
Đêm trăng mài gươm dưới cờ nghĩa khí
Tráng sỹ vong thân, hùm thiêng lâm trận
Chí lớn rạng ngời nhân kiệt còn ghi.
Người trầm tư hương nến nối tuần
Thương thân phận tài danh bạc mệnh
Thương người nông dân lưu đày lính thú
Thương người quân tử chí lớn không thành.
Xa xót cuộc đời, xa xót kiếp người
Người viết sử vạch mặt bầy gian ác
Kẻ xu thời vênh vang đội lốt
Chữ tâm hèn ngồi chiếm ngôi cao.
Trang viết anh bão nổi sóng trào
Mà lắng đọng hồn người nước Việt
Người bên người niềm tin bất diệt
Sống cho đời dâng trọn trái tim yêu.
Ngọc sáng gương trong phủ kín nhiễu điều
Miền Đất Tổ trở về nguồn cội
Hoa gạo đỏ cổng làng đón đợi
Mây trắng lưng trời xao xuyến cánh cò bay./.
(*) Ngô Văn Phú: Hội viên Hội nhà Văn Việt Nam, huân chương lao động hạng 3, huân chương kháng chiến chống Mỹ cứu nước hạng Nhất, hội viên Hội Cựu chiến binh Việt Nam
18/6/2010
Hoá thạch
Không sắc hương quyến rũ
Vỏ cây màu đất gỗ
Người thợ đá lầm lì
Lặng nhìn vào hư vô
Rễ cành xơ gãy bẻ
Lá hoa miền viễn miên
Sống một đời bình dị
Mưa, bụi ngàn trùng bay
Lệ huyết dâng tràn đầy
Từng đường vân hoá đá
Vòng hào quang sáng toả
Cây lớn lên từng ngày
Vầng mây nào qua đây
Ánh sao nào rụng rơi
Tiếng chim nào vừa hót
Ngân trong thơ đá dày
Tạo hoá cuộc sắp bày
Lửa không thiêu được cây
Cây hoá thành đá ngọc
Gương đời màu sáng trong./.
21/5/2010
Nhớ Hàn Mặc Tử
Thềm gấm, điện ngọc, ngợp ngai vàng
Ngự uyển thần tiên khách dạo thăm
Người cũ xiêm y giờ vắng bóng
Thơ Hàn sông lệ vỡ vầng trăng./.
01/6/2010
Gác bút
Mấy bận hẹn rồi xin gác bút
Tự mình biết với mình thôi
Tâm linh hay được là tiên phật
Nhỏ lệ thành thơ khóc sự đời./.
01/6/2010
Chân dung
Ngó ngày người qua lớp kính dày
Khói thuốc lên hơi men rượu bay
Thèm một ly trà hương đọng giọt
Dậy nguồn thơ phú lạc hồn ngây./.
02/6/2010
Sớm ngày
Đường vắng bặt chim bay về rừng
Nắng phơi áo mỏng, gió tràn thung
Mờ xa khuất tiếng người lặng đứng
Phòng rộng tắc kè điểm giọt rưng./.
02/6/2010
Thương mẹ
(Nhớ ngày giỗ đầu của mẹ)
Bao ngày mòn khô vườn đá
Bao ngày cây lặng phong rêu
Tiếng chổi vun từng đống lá
Tiếng gãy mấy cành củi nhỏ...
Mẹ nghe từ hư vô vang động.
Mùa đông!
Hanh hao đôi bàn tay gầy
Lưng mẹ dần còng
Ôi giá lạnh
Que diêm ẩm hắt hiu gió lộng!...
Âm âm ngọn khói
Trang bản thảo khơi lên ngọn lửa
Mắt mẹ mờ theo năm tuổi
Giờ mẹ đi xa, xót lòng con biết mấy!
Mẹ già đốt lá trầu khô
Cháu con xa vắng héo hon lòng già
Đường trần ngàn dặm phong ba
Cháu con xum họp một nhà gì hơn!
Bể đời vạn lớp sóng cồn
Nẻo giăng cát bụi vẫn còn ngày xưa
Nhớ ruộng đồng lúc nắng mưa
Kháng chiến gian khổ đã thừa khổ đau
Nuôi con cạn bấc dầu hao
Nếp nghèo gia giáo một câu tâm nguyền
Đạo Nho, đạo Phật lưu truyền
Vui hòa nước mắt trải miền gian truân.
Mẹ dẫu xa vẫn như gần
Trang thơ con lại nối vần ông cha
Ba năm trở lại quê nhà
Mẹ chờ mấy đứa con xa xum vầy (1)./.
03/6/2010
1): Sau tang mẹ, tôi đã về quê xây khu mộ cho cha mẹ và anh em tôi chờ khi qua đời.
----- The end -----
Để lại một bình luận