Trăng hai miền

Vài lời mạn văn

Làm thơ thật là công phu.

Người làm thơ nhào luyện cuộc sống bằng tất cả rung động tinh tế, để khi viết ra trang giấy, ta nghe nhận được những âm thanh, sắc màu khác lạ.

Tiếng gió chuyển mùa bất chợt dừng lại ở nơi nào đó rồi vụt bay đi làm bạn với trăng sao, trời mây sông nước. Tiếng con chim rừng vọng qua khe đá, cánh đồng, dòng sông.

Tiếng của con tim rung động sâu sa trong lồng ngực khi thì chộn rộn bâng khuâng bối rối lúc chan chứa yêu thương lúc hờn căm mãnh liệt khi thì ủ lại lắng đọng ngõ ngách tâm hồn để rồi tự nó xé tung lồng ngực vỗ cánh bay xa.

Ta thấy biết bao nhiêu sắc màu hoà trộn.

Màu của đất đá hệ vùng sinh thái.

Màu của đá bảy sắc lung linh sinh ra từ nghìn vạn năm những ngọn núi lửa phun trào.

Màu của lá rừng nguyên sinh bốn mùa thay đổi. Màu của mồ hôi nước mắt và máu tràn lên những đường nét, hình khối của bức tranh đời.

Tất cả những âm thanh và màu sắc ấy hòa quyện rồi nhờ tiết trời nóng lạnh của ánh sáng mặt trời, mặt trăng làm ngời lên những ý tưởng sâu sa mà người nghệ sĩ thể hiện.

6-2003

DƯƠNG TAM KHA

40.000đ

Dòng sông

 

Người ta gọi em là dòng sông

Em trong anh là dòng sông mộng

Sông vắng bóng con đò

Sông ôm trăng vào lòng ngực cát.

 

Con gió ru triền cỏ mênh mang

Hàng phi lao thầm thì lên khúc nhạc

Em hoang sơ tắm bờ sông lặng

Bóng trăng vàng lấp lánh chiều loang

 

Anh không là thi nhân

Chưa một lần gọi khách phong trần

Nhớ mãi về em và dòng sông ấy

Nhớ vầng trăng dát ngọc cuối chân trời./.

02-08-2003

 

Biển

 

Hương biển thơm mặn mòi

Thấm sâu vào lòng đất

Từng đợt sóng xa xôi

Ngút ngàn trong đáy mắt.

 

Âm thầm lời của cát

Dào dạt nghiêng trời chiều

Sóng vỗ bờ nhẹ mỏng

Sếu, mòng chậm cô liêu.

 

Biển biếc tận tầng không

Nỗi niềm riêng cách trở

Mối tình đầu dang dở

Sao nỡ đành xa nhau./.

14-10-2002

 

Nàng Kiều trên vùng hát văn

 

Nàng hát Kiều trên vùng hát văn

Tôi cứ tưởng chàng Kim mặc áo trắng (1)

Chàng cưỡi ngựa màu xanh như biển ấy

Áo chàng như sóng trắng vỗ bờ.

 

Lúa mùa này xanh thì con gái

Ngàn mây bay sắc nắng mùa thu

Khi chàng đến biển xanh vui hát

Khi chàng đi biển chẳng hát với bờ đâu.

 

Người hát văn môi hồng tươi đến thế

Tóc nàng xanh như nước hồ thu

Dây vũ đầy vần Thuý Kiều rơi lệ

Em là Nàng Kiều trên đất châu văn./.

28-06-2002

 

(1) Truyện Kiều của Nguyễn Du tả Kim Trọng:

Tuyết in sắc ngựa câu giòn

Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời.

 

 

Hát với trăng

 

Âu ơ… trăng ơi có nhớ

Đêm nào ta ước hẹn nhau

Ngàn sao sáng ở bên cầu

Dòng sông còn in đôi bóng…

 

Xa xa lững lờ thuyền trôi

Mái chèo trăng vằng lẻ chiếc

Đêm này ai người nuối tiếc

Vầng trăng vằng vặc trên đầu.

 

Một chiều con sáo sang sông

Tiếng hò ngân dài theo gió

Hai bờ bên bồi bên lở

Một dòng bến đục bến trong.

 

Trăm năm mơ một nhịp cầu

Con thuyền bến đợi trăng sầu thương ai.

11-06-2002

 

Câu hát Cầu Lim

 

Tôi nhớ điệu lời người hát Cầu Lim

Cây lúa mướt xanh từ trong câu hát

Cánh đồng làng trưa nắng hắt

Khát khao chờ con nước lên.

 

Lối nhỏ đường quê ta vẫn đi về

Bất chợt gặp ánh mắt trao bối rối

Anh chưa một lần được cùng em

Đêm trăng gàu đôi tát nước.

 

Xuân này làng ta mở hội

Anh lại tìm em nghe câu hát Cầu Lim

Vầng trăng khuya dát vàng trên sóng nước

Muôn vì sao thao thức tàn đêm.

 

Từng đêm anh nghe lời em hát gọi

Con đò lênh đênh neo đậu bến bờ xa

Thương nhau… người ơi… ở lại

Dạ sầu biết gửi về ai?

 

Câu hát Cầu Lim giờ ở nơi đâu?

Giọt lệ lỡ rơi miếng trầu mời khách

Đành lòng thôi… tiếc thương dầu cũng vậy

Thương con sông Cầu cứ lại tìm nhau./.

27-08-2002

 

Nhớ Quê

Tặng quê tôi Kim Na - Hà Ngọc - Hà Trung - Thanh Hoà

 

Mấy chục năm rồi nhớ chốn quê

Nhớ cơn gió hút mình qua kẽ liếp

Bảy ve dóng dả ngân nga

Chiều da diết cánh cò sang bờ sông Mã

Mênh mang giọng hò mờ xa

Thuyền ngược dòng về phương trời lạ

Nâu sồng, cơm vắt, tương cà

Câu dân ca một thời phiêu dạt…

Gánh cực dồn bước trèo non

Sông mây quang đứt tủi hờn nén thương

Thân cò sớm nắng chiều sương

Hoang hoang lạnh bãi truông sinh lầy

Nỗi niềm chi ánh trăng đầy

Đau lòng trăng khuyết trăng hay bóng người

Quê nghèo xưa dẫu xa rồi

Trong tôi vẫn nhớ một thời tuổi thơ

Bờ có dại khóm lau thưa

Con cuốc nhỏ ngu ngơ vừa tập đi

Mãi tìm bắt chú chim ri

Hoa cài rụng theo về đầy sân

Đường làng vội xóa dấu chân

Mẹ cha gặp con khất lần lại quên…

Bao năm rồi từ lớn lên

Con còn nhớ lời ru đêm mẹ hiền

Cháy lòng con bẫy nỗi niềm

Chốn xưa trở lại thắm thêm nghĩa tình./.

04-01-2003

 

Tình quê

 

Trưa hè gió lộng bờ sông

Ấm mùa gió bấc khúc vòng chân đê

Trong như ngọc nước đều khe

Soi gương giếng vắng nón che ai nhìn

Qua mùa rồi lại sang chiêm

Trong veo một tiếng chim kêu cuối làng

Bồi hồi màu tím hoa xoan

Giận thiên lí nở rộn ràng chân ai

Làng Đông chung với làng Đoài

Ngôi chùa ngăn tiếng chuông dài cầu kinh

Hai làng chung một mái đình

Một cây hoa gạo ta mình gặp nhau

Cách xa chi một nhịp cầu

Một dòng nước ngọt để sầu tương tư

Cùng nghe một tiếng gà trưa

Vườn ai xào xạc gió lùa sang đây

Quả cau lửa, miếng trầu cay

Muối gừng đôi lứa mẹ thầy thương ta

Mai sau dù có cách xa

Bờ sông trở lại biết là gặp em./.

06-07-2002

Biển cạn

 

Trước biển, anh là cánh buồm vô định

Em lặng thầm hòn đảo xa hoang vu đầy thơ mộng quyến rũ hồn anh

Anh băng đến dù biết mình là người không kiềm chế

Chắc em chẳng trách anh là người thiếu tự chủ

Bão giông thịnh nộ

Cánh buồm không gãy

Cát mù trời

Biển cạn

Anh đang ở đảo em che chở./.

01-02-2002

 

Hà Ngọc quê hương

 

Thuyền trôi xuôi bến đò Châu Tứ

Qua Hà Sơn về đến đền Cây Thị

Hà Ngọc quê tôi, Đò Lèn cập bến

Mùa này bờ sông sung vừa rụng tím

Trái dừa ngậm sữa trắng sương đêm…

Từng đàn cá bơi dập dờn sóng nước

Gió vờn quanh bóng gốc si già

Sông Lèn trăng trắng trời ánh bạc

Ngời lên những doi cát xa…

 

Tôi nhớ chiều buông sương khói phủ mái nhà

Chiêm mùa thơm chặt đường rơm rạ

Những ổ gà con tiếng tròn lích tíc

Vú dừa nghiêng soi bóng đất quê…

Bất chợt gặp em bên sông ngày ấy

 

Phù sa trắng vườn ngô ven bãi

Trải mơ xa hoa cải vàng mơ

Chiều êm tiếng sáo diều ru gió

Cát lấp lánh ánh trăng vàng chờ đợi

Ấm trời cao ngôi nhà mới dựng xây

Cát cười vui mái trường lớp học

Cát ngời xanh lấp lóa hàng cây…

 

Từ bao giờ…

Cát lam lũ một đời khó nhọc

Sông xuôi dồn đưa cát dần trôi

Cát đâu rồi đáy sông lặng sóng

Tuổi thơ ngụp dòng vốc lên từng nắm

Ngửa lòng tay những con hến lặng câm…

 

Trắng sữa cát bát canh thơm mát

Thơm lựng vàng mẹ muối vại dưa

Hương cua đồng bập bùng ánh lửa

Xanh bí bầu đeo giỏ ngô sân nhà

Bể nước mưa trưa hè nghe nước đổ

Hàng chuối non hè nõn loa kèn.

 

Nhớ ngày nào hun hút gió heo may

Con sáo bỏ lưng trâu đậu cành đa ríu rít

Mùa chim muôn phương về xây tổ ấm

Chen bầy dơi đậu lưng vách Núi Ông

 

Gà rừng tác Núi Bà chiều vắng

Lang thang Núi Con ngơ ngác giữa đồng

Cánh rừng thông rì rào gió hát

Bài ca buồn nay áo mùa đông…

 

Bảng lảng đâu đây thơm thoảng khói trầm

Chùa Trần (1) trang nghiêm mơ hồ cổ tích

Huyền thoại ghi lá ngọc cành vàng

Người xưa đặt tên làng quê từ đó (2)

Những pho tượng nghìn năm bằng đá

Như chứng nhân lịch sử còn đây

Thời gian phôi pha nét chữ hao gầy

Đất linh thiêng ghi dày trang văn hiến

Bên bờ nam gió ru mềm ngọn cỏ

Đền Bà Triệu uy nghi xanh đá xanh trời (3)

Từng vuông đất in bóng người đã khuất

Mấy nghìn năm còn mãi đến bây giờ

Dăm vị lau ngời rạng bóng cờ

Đền Thánh Lý trần yên bờ cõi bắc (4)

Thành nhà Hồ ưu tư trầm mặc (5)

Cỏ rêu mờ còn nhớ cố hương

 

Những nét dao cong vút trời dáng núi

Muôn lớp đá xô đầy sông biển Đông

Đàn cò trắng qua sông tụ lại cánh đồng

À ơi… lời đưa nôi cánh võng…

 

Đất nước linh thiêng, đất nước tiên rồng

Lúa vẫn xanh cánh đồng mùa bão lụt

Sông Mã đỏ sóng gào như thác đổ

Con đê dài ôm xóm nhỏ ven sông.

 

Một đời phiêu du vất vả long đong

Đêm hằng mơ hồn về đất mẹ

Như sờ huyết dằng dòng máu ứa

Sông Mã rạng ngời tình nghĩa quê hương./.

01-08-2002

 

(1) Chùa Trần: Thờ Trần Hưng Đạo, ở làng Kim Liên.

(2) Các làng ở xã Hà Ngọc đều có chữ Kim (vàng) ở đầu tên.

- Hà Ngọc: Con sông Ngọc.

(3) Đền Bà Triệu thuộc bờ nam cầu Đò Lèn thờ Triệu Trinh Nương

(4) Thờ Thánh Lí Thường Kiệt, tức Ngô Tuấn, hậu duệ Ngô Quyền

Kim Quan, xã Hà Ngọc.

(5) Làng Kim Chi xã Hà Ngọc có con đường lát đá từ đời Hồ.

 

Tây Tiến năm 1440

 

Năm một nghìn bốn trăm bốn mươi

Vua Lê Thái Tông và đoàn quân Tây Tiến

Dấu voi đi in mòn lối đá

Lặng đãng sương mờ giăng

Mưa ngàn… thác đổ…

Thời gian đọng lại trong hang

Dòng sông đá chảy…

Ngút ngàn lộng lẫy

Thắng giặc rồi. Nhà vua để thơ lên vách đá.

 

Thuở ấy…

Khắp miền Tây Bắc

Bản mường đêm tối

Muôn dân gầy guộc

Nhem đen, trần trụi, chói với

 

Ôm gốc rạ, nhoài từ bùn

Ngược từng bậc… lên thang ruộng

Trườn dốc núi, tới hang sâu

Vùi xác khô xuống hố củ mài

Mạng người như cỏ rác, cỏ rác xác xơ

Mạng người như cây sắn, cây sung… mục

 

Hỏi vì ai? Vì Tạo, Phìa, Cuông, Nhốc

Phản vua! Làm nghịch tặc

Chúng biến cánh đồng vàng thành suối thóc

Suối thóc chảy vào kho đụn

Kho đụn đội nhà nó thành ngọn núi

Biến sông Mã, sông Đà

Thành chiếc ao bạc

Ao bạc đầy đàn cá lượn

Biển Pha Đin, Cao Pha

Thú rừng con nai, con hươu

Thành vật nuôi đầy chuồng, đầy bãi

Chúng biến dân nghèo thành kiếp ngựa, kiếp trâu

 

Miền Tây mây đen phủ tối trời

Mây đen cuối trời thành chớp giật, bão giông…

 

Năm một nghìn bốn trăm bốn mươi

Vua Lê Thái Tông - Quê hương xứ Thanh

 

Oai phong, lẫm liệt

Hồn nước non Việt

Nghĩa khí anh hùng

Kéo quân ngược rừng xanh

Rợp trời cờ đỏ

Diệt trừ bạo tàn - Nhân nghĩa yên dân…

Trả lại cá cho sông Đà, sông Mã

Trả lại thóc cho cánh đồng Mường Thanh, Mường Lò

Ân mưa móc gần xa

Bản làng ấm no. Cánh cò chiều bay lả

Hát ca vầng trăng lên

Sương trắng vắt đầu non

Thác trở về nguồn

Đôi tay non… tiếng khèn… điệu sáo

Vui hội múa xoè… hoa ban trắng trời Tây Bắc.

 

Quê hương Miền Tây ngày nay

Tự hào vươn lên dựng xây

Công trình Thiên - Niên - Kỷ

Thắp nến hương thơm. Kính ơn Người

Xin được chuyển bia vua Lê Lên cao đỉnh núi

Rực ánh sao trời

Ngàn năm… gió thổi… mây bay…/.

19-07-2002

 

Người ấy

 

Người ấy bây giờ ở nơi đâu,

Có còn nuối tiếc mối duyên đầu?

Đường nào in dấu chân em bước

Con đò ngóng đợi bên nông sâu…

 

Người ấy có còn nhớ đến tôi,

Nhớ lời ước hẹn cháy bờ môi?

Suối tóc buông dài chiều nghiêng gió

Mắt ngọc mơ màng chốn xa xôi…

 

Người ấy lỡ rồi đã sang ngang

Nghe lá tàn rơi giấc mộng vàng

Dư âm lưu lại lời cầu chúc

Hạnh phúc cho nàng được bình an…

 

Khao khát một ngày được gặp em

Má hồng như thuở tình mới nhen

Chồng con em bước… con đường… lặng

Anh đứng nhìn theo lòng đớn đau./.

25-10-2002

 

Mẹ

 

Từ chiến trường về thăm lại quê hương

Con tim nén thương rung rưng dòng lệ

Không biết làng quê ai còn, ai mất?

Qua cuộc chiến tranh tàn khốc?

 

Thuở chúng tôi lên đường cầm súng

Tóc hãy còn xanh

Nay thắng giặc trở về, tóc màu ngả bạc

Người mẹ yêu thương không còn gặp mặt.

 

Mẹ kính yêu ơi!

Mẹ chờ đợi con mấy chục năm trời

Bao giọt nước mắt rơi từng đêm trăn trở

Mong ngày thống nhất non sông:

Con ùa vào lòng mẹ…

 

Ôi! Mái tóc mẹ tôi

Bạc phơ màu sương gió.

 

Thân cò bao năm lặn lội

Quản gì áo rách vá vai

Trưa nồng nắng lửa

Đường làng hun hút heo may.

 

Con nhớ thuở nào!

Kỷ niệm ấu thơ bờ đê vệ cỏ

Đầu ngõ con chờ mẹ chợ chiều

Đồng quà… tấm bánh…

 

Con nhớ lời mẹ ru cô Tấm nghèo sánh vai hoàng tử

Người mẹ bao dung nhân từ

Dù cuộc đời gian truân vất vả

Con lớn lên từ lời ru của mẹ

Cái cò, cái vạc lặn lội đường xa…

 

Mẹ kính yêu ơi!

Nay con về đất nước đã bình yên

Trường Sơn liền một dải

Hạnh phúc vẹn tròn con còn có mẹ

Mẹ ở trong con - Người mẹ Anh hùng./.

08-12-2002

 

Lời ru

Tặng Hà Ngọc - Hà Trung - Thanh Hoá quê tôi

 

Làng tôi qua cuộc chiến tranh

Đặc dày hố bom, đạn cày xé đất

Ngói gạch tan hoang một thời tàn khốc

Ruộng đồng cỏ dại mọc dày

Cây lúa nhỏ gầy chông chênh mùa giông bão…

 

Những chàng trai, cô gái không chờ thêm tuổi

Vào bộ đội, thanh niên xung phong vui như trẩy hội

Sức trẻ dâng tràn những cánh tay

Xa bạn, xa thầy, tạm biệt quê hương lên đường

Chiến đấu

Đông Hà, Cồn Tiên, Dốc Miếu

Khói lửa Trị Thiên, cơn sốt Trường Sơn

Làng quê bặt tin không biết ai còn, ai mất?

Tấm ảnh, lá thư… góc bàn thờ mẹ cất…

 

Con ở đâu… ơi con…

Sao còn mãi chưa về?!

Ánh mắt tấm hình con lúc nào cũng nhìn thấy mẹ

Bữa cơm nào nỗi đau nhớ thương con cũng thành

lời nhắc.

 

Nhớ các chị, các anh…

Bờ ruộng, bãi sông, đường làng in gót

Nhức nhối mỗi chiều về

Se lòng đêm đông gió bấc…

Mẹ cha gạt thầm nước mắt…

 

Mấy chục năm rồi

Mẹ khắc khoải chờ mong

Mái tóc trắng màu cánh cò lặn lội

Dặt dờ lửa đèn bóng xế

Đêm khuya… vọng tiếng gọi đò…

 

Ôi… con đê dài lượn vòng ôm xóm nhỏ

Như vầng trăng hao khuyết tô mờ

In bóng mẹ lưng trời hình sông dáng núi

Nối đôi bờ… cánh võng… lời ru…/.

03-12-2002

 

Hồn quê

 

Anh ươm trồng ở quê em một vạt rừng thông

Ngang lưng đồi líu lo chim hót

Những ngày thu trời buông màn sương

Rừng lên biếc và em dần lớn.

 

Khao khát bao lần về thăm rừng xưa

Làng chúng mình chung eo núi nhỏ

Hương cỏ thơm theo anh ra phố

Tình cờ gặp em nhớ rừng thông sương mờ

 

Chốn thị thành anh không là nhà thơ

Biết tặng em gì, ơi em gái nhỏ

Ôi! Màu xanh đồi thông xanh lộng gió

Tôi lạc giữa đất trời bằng cả hồn quê./.

08-01-2007

 

Gửi…

 

Anh nhủ với lòng mình anh không thể hờn ghen

Khi người ấy yêu em bằng lửa tình cháy bỏng

Duyên phận trái ngang em chia tay đành nỡ

Anh vuốt hàng mi sợ em càng buồn thêm.

 

Bao người si mê em, vẻ đẹp thần tiên

Quì sụp chân em tôn thờ dâng hiến

(Vẻ hào hoa bẩn dơ phù phiếm)

Sao sánh được trái tim em tựa ngọc.

 

Từ độ yêu em, đời cho anh khát vọng

(Chúng mình đẹp hơn lên qua nỗi niềm đau)

“Mộng Cầm” hỡi - Nhìn vầng trăng trên cao

Thuyền anh sang đưa trăng về bến đợi./.

28-02-2007

 

Đêm chia tay

Hai sáu năm rồi mới như ngày nào

Vết thương lòng em hằng đêm khắc khoải

Em nhớ điều gì? Bóng hình anh xa khuất

Anh một mình riêng hận mình thôi

 

Con đường trải dài trăng ngà xa xôi

Ghi kỉ niệm xưa hàng thông dắt ngọc

Đêm sương giăng đầy lặng thầm em khóc

Đôi tay anh rung trên bờ vai

 

Chợt vừa hửng lên một vạt ban mai

Em giấu niềm đau cay đắng u hoài

Anh cầm tay em ngậm ngùi bối rối

Giá lạnh tim mình từ giây phút chia phôi./.

02-01-2007

 

Đường đêm

 

Anh đặt tên con đường

Là tình yêu bất diệt

Nơi em và anh biết

Quen thân rồi yêu thương

 

Ôi, ngày nào vấn vương

Đôi nhịp cầu nho nhỏ

Ngả bóng suối ngàn xanh

Dòng Ngân Hà soi tỏ

 

Em cùng anh ta nhớ

Kỉ niệm thuở yêu dấu

Suối đàn lên khúc nhạc

Nhịp chảy khuya dồn mau

 

Em ngước nhìn trời cao

Qua tán tròn cổ thụ

Chim rừng tìm nơi ngủ

Bóng động cành rơi sao

 

Ôi! Còn đâu, còn đâu

Những sắc màu rực rỡ

Một đời là lỡ dở

Yêu nhau rồi xa nhau./.

1976

 

Nhớ em

Lạ chưa một ánh mắt trao

Cùng đi một lối ra vào gặp nhau

Chỉ vì mắt sắc dao cau

Chỉ vì hai đứa lần đầu cầm tay

Thế rồi… thôi thế… thế thôi

Thế rồi ngơ ngẩn đứng ngồi nhớ em

Ai nhìn như lạ như quen

Hình như họ cũng thầm ghen chúng mình

Đêm qua mơ gặp lại tình

Ướt đầm gối chiếc ta mình có nhau./.

28-06-2002

 

 

Cầu nguyện

 

Lối sang nhà thăm em

Đi chưa đầy năm tháng

Ôi em ơi! Em ơi!

Sao em lấp lại rồi?!

 

Con đường khấp khểnh xưa

Ba ngàn lần in dấu

Trải bao mùa nắng mưa

Nay gót mài thêm nữa.

 

Em trông cửa nhà kia

Gương mặt xưa còn đó

Em trông hàng cây kia

Sao cành trơ xác gỗ?!

 

Sao mặt ai sầu thế

Sao cây phủ màu đen

Sao em để anh nhìn

Hư không trong vải liệm?!

 

Nếu anh phải xa em

Hồn anh hiện đêm đêm

Đêm đêm lời cầu nguyện

Thiên đường em đêm đêm…/.

1976

 

Trăng huyền

Lác đác tiếng mờ

Lác đác tiếng mưa

Đêm nay trăng huyền

Sương giăng đầu núi

Anh tìm em

phương trời sao vời vợi

Ấm một mùa

nơi ấy

bóng hình em…/.

1999

 

 

Đêm Hồ Gươm

 

Tôi đến Hồ Gươm trong một đêm

Sao trời trải xuống mặt hồ êm

Mùa đông giá lạnh, tôi chẳng thấy

Chỉ lạnh bên mình vắng bóng em./.

1974

 

Miền Tây (I)

Miền Tây núi ở trên mây

Một ngày ong bướm đưa say bốn mùa

Rừng già qua mái lá thưa

Phong lan tỏa ngát nắng trưa xanh tràn

Nơi đây không có thời gian

Tôi như con bướm say ngàn bông hoa./.

1975

 

Miền Tây (II)

Trên Miền Tây

Nơi ấy có những gì bạn nhỉ?

Ôi! Xứ ngàn xanh yêu quý

Hát ngàn lời đầu hết được hồn ta

Mỗi ngày trôi qua muôn sắc rừng già

(Cả sa mạc thẹn thùng đôi má đỏ)

Ai đã qua đây biết đây là xứ sở

Rất diệu kỳ chẳng chút hoang sơ

Một nàng tiên điểm trang rạng rỡ

Bảy sắc màu nàng đã bước vào thơ

Ôi! Đến bao giờ tôi trở lại?

Khi quê hương tha thiết gọi tôi về

Dòng suối ngọt và thảo nguyên xa vắng

Vẫn đợi chờ hình bóng người thân./.

1975

 

Ánh trăng

 

Anh chưa được đến quê em

Giữa bốn mùa quả mật

Ở phía xa kia

Có một ngôi sao sáng nhất…

 

Đã bao lần nơi lòng anh ôm ấp

Đến quê em vào buổi đón xuân về

Cành đào in sắc nắng pha lê

Anh nghe rõ nhịp tim mình thổn thức

 

Anh chưa được đến quê em

Giữa mùa trăng sao vời vợi

Nhưng em ơi! ánh trăng xa xôi ấy

Như ở trong anh tự thuở nào./.

1975

 

Sóng…

 

Ôi sóng ơi…

Lòng ta say hôn em hòn đảo nhỏ

Lòng ta say như gió gọi rừng thơ…

 

Đừng giận dữ

Biển yêu thương

Hãy gần ta hơn nữa

Như trăng thề soi bến những ngày xưa…

 

Em đẹp lắm áo hồng tô sắc lụa

Buổi bình minh hay quả chín mùa sim

Em đẹp lắm cánh hoa lòng màu tím

Thuỷ chung và ý chí, niềm tin

 

Anh vắng em biết tìm đâu thấy nữa

Nhớ vô cùng biển nhớ cuộn triều lên

Ai có biết mấy chiều miền Đông ấy

Anh mơ nhìn thấy bóng hình em./.

1976

 

Hoa rơi

 

Hàng ngày trên bàn tôi cómột lọ hoa

Hoa nở hương thơm ngào ngạt

Chợt sớm mai hoa rơi tơi tả

Tôi nhặt từng cánh hoa nghe lòng xót xa…

 

Ôi sóng ơi… ngàn xa sao cứ vỗ

Và gió và em dẫu cứ ở bên ta

Hương thoảng lượn chập chờn bao cánh bướm

Nắng rờn lên, tôi héo úa sớm xuân nay

 

Dẫu biết thơ tôi không bao giờ xa được

Và gió… và hoa… và em… và tôi…

Bao khát vọng cháy thành tàn mong ước

Em như gần mà hóa xa xôi

 

Thơ yêu ơi… sao đến vội vàng đi

Tôi níu nàng không ở lại

Bao bàng hoàng mê say rồi lại tỉnh

Buông áo… Nàng thơ bay vào cõi hư vô./.

11-7-2003

 

Hoang vắng

 

Em đã quên rồi ư em?

Những đêm trăng gối đầu bãi vắng

Cánh đồng thì thầm gió hát

Thơm hương sữa lúa lên đồng.

 

Từ độ chúng mình yêu nhau

Hoa xoan tím ngả đường giăng mắc

Thương dấu chân đi về lối ngỏ

Đôi vai gầy lỡ đặt môi hôn.

 

Hai bờ con nước đục trong

Đành lòng sao em vội lấy chồng

Bỏ vơ chiều nay, tôi trở lại

Một mình hoang vắng với trời không./.

16-09-2002

 

Hồ Ba Bể

 

Anh chưa một lần đến Ba Bể quê em

Bóng núi gương soi chưa tận mắt nhìn

Ngọt ngào lắng sâu mỗi lời em kể

Sương trắng bồng bềnh rặng núi gùi bông.

 

Độc mộc chèo khua âm vang sóng vỗ

Câu chuyện tâm tình sóng gợn lan xa

Suối tóc mềm vờn mây hồ biển lặng

Muôn vì sao lấp lánh mắt cười.

 

Mùa xuân gieo lời yêu hát gọi

Điệu Sli ủ áo xanh chàm

Nhạc ngựa rung bồi hồi gió thoảng

Nụ hoa xoè ngời sáng ngực em.

 

Ơi Ba Bể… vẹn nguyên tình chung thuỷ

Trọn một vầng trăng ôm bóng núi mặt hồ

Dù gió thét mưa gào, anh vẫn tới

Có em và Ba Bể bình yên./.

18-11-2002

 

Một mình

 

Một mình

Tường vây quanh

Sấm lăn trên mái nhà

Vô cảm.

 

Một mình

Giữa rừng vắng

Lửa lòng bừng cháy

Nhớ em.

 

Thuyền đi có ngày cập bến

Xa nhau để gần nhau thêm

Nhớ quên hai bờ hạnh phúc

Cây đời… cứ mãi… xanh lên./.

13-02-2003

 

Hoang sơ

 

Ta một mình

Xếp hòn đá suối

Tìm ổ gà khe ngang

Đãi cát tìm vàng

 

Chân ta qua nhiều mỏm đá sắc

Xà beng, cuốc xẻng

Ném vu vơ

Cầu mong phước lành trời cho

 

Bốn năm năm

Ông, bà tổ tiên phù hộ

Có ngôi nhà, mảnh vườn

Ở tạm…

 

Ta làm thơ

Đãi nghìn vạn con chữ

Lang thang một mình

Nắng mưa…

đêm khuya…

nóng lạnh…

Vì đời càng thêm mắc nợ

 

Câu thơ chưa phải là vàng

Bán không có ai mua

Cho người chẳng nhận

 

Ngày ngày…

Ta chỉ thấy

Mặt trời, mặt trăng mỉm cười

Sóng và gió hát ru

Vũ trụ bao la không cùng./.

06-07-2003

 

Chùa Non Nước

Chênh vênh trên vách đá cao

Nghiêng nghiêng soi bóng sông chao đầu ghềnh

Nước non non nước như tranh

Tên riêng mà lại hóa thành tên chung./.

1976

 

Cầu Hàm Rồng

 

Non là non ngọc

Sông là sông rồng

Qua ngày bom đục

Sông giờ lại trong./.

1976

 

Cầu Hiền Lương

“Nỗi niềm… chi rửa Huế ơi…”

- Tố Hữu –

 

Hiền Lương thương nhớ nhớ thương

Đôi bờ xa cách vấn vương bao ngày

Nhịp cầu nho nhỏ hôm nay

Ba mươi năm ấy là đây thỏa lòng./.

1976

 

Cầu Đò Lèn

 

Sông lấp lánh ngàn mảnh gương trắng bạc

Sóng rập rờn như một dải lụa xanh

Chiếc cầu quê tôi oằn mình qua bom đạn

Mang trên mình chi chít vết thương

Đây! Một chiến trường không tên

Hiện thân của những gì còn mất

Những mái đầu xanh bạc.

Những ánh mắt thâu đêm

Chiếc cầu rung lên sừng sững nối đôi bờ

Sông cứ chảy ánh lửa hàn vẫn sáng

Rực trời vui thêm những vì sao

Sông lấp lánh ngàn mảnh gương trắng bạc

Sông rập rờn như một dải lụa xanh./.

1976

 

Kính gửi cụ Nguyễn Du

Tài trai mệnh bạc một thời

Hỏi trời sao đẻ một người chịu cam

Nhớ người qua khúc đầy đặn

Oán bẩy thú dữ lời than cung trầm

Đầu làng chỗ sủa mấy lần

Hồn thơ tìm đến bến chân núi này

Thói đời vạ biến tại bay

Oan riêng riêng chỉ một thầy chịu thôi

Ghét cay ghét đắng một đời

Thù quân hống hách thét lời doạ ai

Bầy quân tôi tớ bất tài

Nịnh trên nạt dưới một loài như nhau

Ao khô ếch nhái ngóc đầu

Thân lươn kiếp phải ở lậu vũng bùn

Ngàn xa mưa dập gió dồn

Bến Quỳnh, Hồng Lĩnh chốn cùng nương thân

Nước non, non nước xoay vần

Hận lòng thương cả kiếp bần tương tri

Ngàn năm son trúc còn ghi

Lòng còn nhớ mãi những khi đọa đày

Nghĩa tình xưa bẩy là nay

Cháu con sum họp nhớ ngày bể dâu./.

1976

 

 

Hằng Nga

 

Còn có hôm nay? ôi, hỡi xuân…

Tay mềm định nhịp khúc hành vân

Đôi cánh thông đứng viền sương ngọc

Khoang trời bát ngát ánh trăng ngân.

 

Gió mát lay động tiên

Lá non vờn mây biếc

Trăng ngà rơi đáy nhụy

Họa hình cúc vô biên.

 

Không gian thu khoáng hẹp

Trong giữa trái tim ta

Đời mỗi ngày thêm đẹp

Hương Hằng Nga… lan xa…/.

1977

 

 

Tương tư

 

Em ơi…

Anh vẫn đợi chờ

Mà tình yêu chẳng đến

Tình yêu cứ xa vời…

 

Anh muốn cuộc đời

Ái ân duyên lứa thành đôi

Đôi người ân ái

Xuân đừng trôi đi…

Anh muốn bên em

Khi trăng gió êm đêm

Trong đêm dài thanh vắng

Khi trời chiều thầm lặng

Anh lại nhớ đến em…

 

Ôi! Sắc đẹp thần tiên

Của hương thơm thiên cổ

Ôi! Đôi mắt dịu hiền

Em sẽ là của anh./.

1975

 

Buồn đêm mưa

 

Tôi nghe tiếng mưa rơi

Ngỡ đất trời nức nở

Từng giọt mái nhà ranh

Lệ buồn như trăn trở

Thấm từng chữ trong thơ

Mực nhòe trang giấy trắng

Đêm khuya sầu sâu lắng

Em có thấu hay chăng

Anh viết dòng thơ tặng

Nỗi buồn đến bên em

Cả tấm lòng thầm lặng

Cứ nhớ hoài trong đêm./.

1975

 

Hằng Nga

Ai đưa em lên trời

Cho muôn đời mộng ước?

Anh nguyện cầu xin được

Như mây chiều lả lơi.

 

Đêm xanh ngần chú Cuội

Ngồi đợi gốc cây đa

Nhìn trời xa ngơ ngẩn

Mơ gặp Hằng Nga thôi. 

 

Cầu Ô Thước em ơi

Cách ngăn mấy muôn trùng?

Dòng sông Ngân mờ tắt

Lạnh lùng vì sao băng./.

11-04-2002

 

Thư gửi Nàng Thơ

 

Trước nàng ta bối rối

Áo nàng đôi muôn màu

Mắt biếc xanh ánh sao

Tóc nàng như dòng suối.

 

Đêm tiếng nàng thủ thỉ

Vỗ về trái tim yên

Ngày lặng im không nói

Rải nhẹ nắng xuống thềm.

 

Xao xuyến tình nàng thơ

Ta si mê đắm đuối

Gần gũi mà xa xăm

Mặn nồng bao nhung nhớ.

 

Mơ qua cầu dài yếm

Gió đa tình nhẹ bay

Hoa nàng cài trước ngực

Chợt rụng vào lòng tay./.

18-03-2002

 

Lục bát Tháng ba

Trăm năm duyên phận làm thơ

Con tằm rút ruột vương tơ vắt sao

Chẳng bằng vì lẽ thấp cao

Con lưng đôi chữ hong vào đèn đêm

Người ta thơ dạo trăm miền

Thơ tôi ngõ xóm cảm phiền vợ con

Người ta gác tía lầu son

Còn tôi mót chữ giấy bòn xéo ngang

Thôi đành một kiếp đa đoan

Giọt cay giọt đắng tim sang bạn hiền

Lênh đênh chiếc bóng con thuyền

Chiều tà nắng xế chao nghiêng cánh cò

Thương câu lục bát bơ vơ

Tháng ba có một khách thơ bạn cùng./.

27-12-2002

 

Mối tình đầu

 

Tôi nhớ một chiều Sơn La ơi

Sương thu buông trắng kín chân đồi

Bâng khuâng khóe mắt dâng rưng lệ

Tình đầu ta trao trọn cho nhau.

 

Thuở ấy tình mình đẹp như mơ

Em ngồi đan áo, anh làm thơ

Đêm trăng hò hẹn thơm đồng lúa

Chẳng nỡ rời nhau phút tiễn đưa.

 

Mỗi bận hè về bao nhớ nhung

Anh lại lần theo con đường xưa

Bóng hình người cũ đâu còn nữa

Buốt giá tim thầm gọi tên em.

 

Em ở phương nào có hay chăng

Niềm đau đang dở mối duyên đầu

Có ai thấu được tình yêu đến

Rồi vội chia li vạn kiếp sầu./.

19-10-2002

 

Biển em

 

Anh cứ đừng vô tình là gió

Ngõ vắng nhà em ngơ ngác bóng hình ai

Dấu chân em bồi hồi ngóng đợi

Chuốt ngọc ngà lá đọng sương rơi.

 

Anh bảo em mây đậu cuối chân trời

Mênh mông quá con thuyền không cánh sóng

Nửa vô tình em không nhận ra em

Nơi yên lặng để trào lên bão tố…

… … …

Anh cứ đến - Có một ngày biển hát…

22-07-2003

 

Biển vắng

 

Đảo nhỏ trầm tư trước biển

Sóng muôn trùng vỗ về

Buồm ai mờ trong sương

Đại dương mênh mông ngút ngàn.

 

Chiều xuống mây trôi thật nhẹ

Gió hững hờ nhớ xốn xang

Ngày nào dìu nhau bãi vắng

Tóc nghiêng bay nắng trải vàng.

 

Hai chúng mình thầm hát

“Biển yêu bờ lắm bờ ơi…” (1)

Mỏi mòn đợi chờ xa xôi

Em của tôi giờ nơi đâu?

 

Biển ân ái vẫn còn đây

Vầng trăng hao gầy héo hắt

Tình này có chẳng người biết

Cánh buồm và ta bơ vơ…

25-09-2002

(1) Ý thơ Xuân Diệu

 

Tình anh

 

Vẫn là yêu lắm em ơi

Từ trong ánh mắt nói lời xa xôi

Vầng trăng trôi… bóng thuyền trôi

Em ngồi bên đó, anh ngồi bên đây

Bao giờ tay được cầm tay

Tình này ủ gió bay đợi người./.

09-09-2002

 

Nhớ em

 

Chỉ vì núi khuất mù che

Anh không tìm được nẻo về cùng em

Sương mờ giăng lối trăng lên

Bóng anh riêng chỉ dường đêm một mình

Đâu rồi dòng suối lượn quanh

Lời em hay tiếng thác mành rừng sâu

Nghe lòng chất chứa thương đau

Cộn đâu một thuở duyên đầu có em./.

25-10-2002

 

Đêm hè

 

Trời oi ả đêm hè

Lá không hát

Mầm cây cựa vỏ

Thơ từng chữ như hơi sương đọng lại

Lá non hân hoan

Ngoài vườn dế kêu khan

Đom đóm lập loè

Ì ầm tiếng sấm

Lác đác mưa

Mái tôn lộp bộp

Gà gáy sáng

Hương hồng thoảng

Cánh hoa rơi… rơi

Cánh lòng chơi vơi…/.

21-07-2003

 

Tiếng đàn

 

Bất chợt tôi nghe thánh thót tiếng đàn

Rung động trái tim chứa chan lồng ngực

Êm đềm như một lời ru

Ngàn năm hóa đá nẩy mầm

 

Ơi con sông muôn đời vẫn chảy

Trăng lặng lờ soi sóng tỏa lan xa

Bãi bồi gió hát ngân nga

Lời của đàn hay lời của đất

 

Cung đàn âm vang nhuốm màu kinh phật

Nhân loại hồi sinh từ cõi hư vô

Rêu nhà thờ xám mờ loang lổ

Cây thánh giá vừa trổ lộc ước mơ

 

Tiếng đàn gieo cung bậc bất ngờ

Khiến Lê Nin đổ người về phía trước

Họa sĩ đang yêu nào ghi được

Cũng như tôi không nhớ nổi người viết khúc nhạc đàn (1)

 

Mấy chục năm rồi tiếng đàn ấy theo tôi

Thành ánh trăng trên cánh đồng mơ mộng

Đàn dâng lên cánh tay người cầm súng

Trong trang thơ và thời gian mênh mông./.

12-12-2002

 

(1) Viết trong xúc cảm nghe nhạc và ngắm bức họa Lê Nin thưởng thức bản Xô nát 23 của Béttôven.

 

 

Tặng Nàng thơ

 

Thơ tôi hát tặng nàng thơ côi mộng

Tiếng lòng tôi chan chứa đất trời

Trăng miệt mài từng thung đỉnh núi

Ngẩn ngơ hoài lơ lửng mây trôi

 

Rồi lặng lẽ chìm vì tinh tú

Sóng Đà giang sương trắng dâng tràn

Một đời long đong người ơi lỡ gặp

Mai xa rồi lưu luyến không thôi./.

07-10-2002

 

 

Mùa hoa cải

 

Tôi đến bản em nhớ dáng hình xưa

Áo cóm lưng ong một chiều bên suối

Con đường phù sa dấu chân mờ lối

Thoáng mơ hồ, em ngồi cạnh tôi...

 

Ôi! Đôi mắt nhung giấu ánh nhìn lỗi hẹn

Lấp lánh cặp mi huyền đắm say

Con bướm nhỏ chơi vơi vờn quanh vườn cải

Em nơi đâu? Tôi bơ vơ chiều nay.

 

Ai đốt rơm đồng khói biếc nhẹ bay

Nắng trải vàng khắp vườn hoa cải

Em xa rồi mình tôi ngóng đợi

Thương nhớ mỏi hồng, má thắm, tóc mây.

 

Em ngại yêu tôi suốt đời mộng ảo

Yêu em rồi lỡ còn yêu ai

Chốn cũ vườn xưa bóng người chẳng thấy

Gió quạnh hiu buồn, hoàng hôn rơi rơi.../.

31-07-2003

 

 

Hoa cải trời sao

 

Người ấy có lần chợt ghé thăm

Ta bối rối như buổi đầu gặp gỡ

Người ấy khóc chuyến đò thôi đành lỡ

Một niềm đau chua xót âm thầm

 

Người ấy xa rồi bỗng khuất bờ dâu

Sông hoang lạnh bên bồi bên lở

Hoa cải rộ vàng màu chờ đợi

Hàng cau lặng im đón gió sao trời

 

Chỉ một vì sao ta đau đớn cả đời

Đêm sao rụng giữa cánh đồng hoa cải

Dòng sông vắng đò khuya neo lại

Bến bờ nào ai đoán được nông sâu

 

Đã bao lần trước cánh buồm nâu

Nhớ buổi qua sông hình em còn đó

Heo may mùa này mấy trôi gió trở

Sóng vỗ muôn trùng bóng đổ chiều nghiêng

 

Ta nhớ bao lần sánh dạo cùng em

Đêm giá lạnh âm môi hồng nhịp thở

Lời nguyện cầu tình mình đừng cách trở

Mối duyên đầu mãi được gần nhau

 

Em nói rằng em yêu dài lâu

Em gửi ánh mắt anh vào mắt trẻ

Bóng hình anh là niềm nhung nhớ

Những vì sao đừng là giọt lệ rơi

 

Anh bảo em nguồn thi hứng trọn đời

Mà trái ngang không viết nổi một lời

Tôi nhớ hình em, tiếc hận tình tôi

Cả một trời sao rơi trên cánh đồng hoa cải./.

28-06-2003

 

Ngâu

 

Tháng bảy ngày ngâu u ám

Tiếc thương chuyện tình đôi lứa người xưa

Thời gian phôi pha ta sao quên được

Giọt nước mắt trời rơi xuống biển sâu…

 

Ơi trăng tròn vì ai chia nửa

Nỗi niềm yêu đành chua xót quặn lòng

Người ngọc có còn về bến cũ

Ngàn năm thương nhớ vợi trời ngâu./.

14-9-2002

 

Ngỡ

 

Cái mộng là cái mộng mơ

Đường xưa lối cũ em chờ đợi tôi

Mảnh trăng, kìa mảnh trăng rơi

Nửa treo vòm lá nữa trôi suối dài

Mất người lấp lánh sao mai

Bóng tôi tôi ngỡ bóng ai bên mình./.

19-8-2003

 

 

Mùa thu vàng

 

Nhớ lại mùa thu xưa…

Trời chưa tạnh hẳn những làn mưa

Có người bạn cũ nơi xa vắng

Đã trọn ba thu cỏ mộ vàng.

 

Em đi mùa ấy, thu vừa sang

Hoa buồn còn nhắc mãi thời gian

Em ơi tình cũ đâu còn nữa

Anh trách con đò đã sang ngang.

 

Em đã mất rồi thật chẳng em?

Phòng xanh anh đốt một ngọn đèn

Đêm đêm anh đến bên giường cũ

Cứ tưởng hồn em sẽ hiện về.

 

Qua rồi ngày ấy thật ư em?

Anh buồn rồi cứ mãi buồn thêm

Anh đâu còn nữa ngày êm đẹp

Chỉ một mình em… một mình em…

 

Anh nhớ lời em đã dặn anh

Tiếc chi hoa nở cánh đậu cành

Anh đi tìm lấy loài hoa khác

Tình duyên em số phận đã đành…

 

Anh biết em là em sẽ đi

Dẫu chưa trọn vẹn mối tình gì

Em đừng trách nhé anh vẫn nghĩ

Mãi mãi tim anh nhịp cùng em./.

1975

 

Tơ nhện

 

Con nhện chăng tơ

Con nhện đợi chờ

Chẳng quản đêm mưa

Không nề ngày nắng

Không gian bốn bề tĩnh lặng

Nhện một mình giữa mắt lưới băng quơ./.

1995

 

Trăng nghiêng

 

Trăng nặng lòng đêm nay trăng nghiêng

Anh nhớ em đêm nay anh nhớ

Thuyền trôi có bến bờ chờ đợi

Sao mãi còn hờ hững với thuyền trăng./.

1999

 

 

Vô đề

Xin em đốt xác thân anh

bằng nghìn độ lửa

Để một lần trong đời anh ngời

chói phút giây

Để bỏng cháy khát khao

hồn được hoá tro tàn

Chim lặng xuống

biển tình em thầm lặng./.

10-7-2002

 

Cảm tác giao mùa

 

Cành hồng nho nhỏ bên song cửa

Nghiêng trời chan chứa giọt mưa rơi

Ai nghe trong tiếng ngày xuân cuối

Nhịp bước mùa đi chẳng bến mùa

 

Giòn giã nhà ai những tiếng cười

Dìu dặt đàn ai tiếng đầy vơi

Ai trông khóm cúc buồn vời vợi

Thương nhớ về ai… thương nhớ ai…/.

1977

 

Cầu nguyện

 

Cầu nguyện em hãy trở về quê

Cho anh được ru em một lần cuối

Dòng sông bên lở bên bồi

Lòng anh biết có nguôi ngoai nỗi niềm chua xót

 

Ôi, những giấc mơ xưa

Dậu mồng tơi xanh rờn lối ngõ

Mấy dòng thơ tặng em viết còn dang dở

Nhớ mái tóc bờ vai bên ngọn đèn dầu

 

Buổi ấy sang ngang con đò vắng người đưa tiễn

Chiếc khăn hồng nghiêng chiều gió bay bay

Em lấy chồng xa biết ngày nào trở lại

Sông lặng buồn… gió hiu hắt… đơn côi./.

28-7-2002

 

Nói với con

 

Thuở  xưa ....

Khi cha mẹ mới bước vào yêu

Từng ngắm bầu trời qua vòm xanh kẽ lá

Cùng sánh vai nhau đi trong thung lũng

                                                    ngập tràn ánh trăng

Mơ dệt những sợi nắng hồng làm tổ ấm

 

Khi thành vợ thành chồng

Kéo chà tre làm cổng

Cửa liếp khép hở sợ nhà bên tỉnh giấc

Ngắm mảnh trăng rừng lọt mái nhà gianh

 

Một mái nhà gianh đôi tim cùng thổn thức

Bài giảng ngày mai có tới được mai sau

Hai con nhỏ mỗi ngày thêm lớn

Gót hồng theo mẹ cha cắp sách tới trường

 

Ôi, bao thân thương cánh đồng làng trước ngõ

Mẹ con thường bắt ốc mò cua

Cha đi câu, làm thơ bên suối

Mơ gặp cá vàng nói vài khao khát nhỏ nhoi

 

Năm tháng dần qua…

Năm tháng cứ trôi…

Bao mưa nắng nhuốm lên màu tóc bạc

Cha - Mẹ nuôi con khôn lớn thành người

Ngôi nhà ước mơ cũng trở thành hiện thực

 

Cha - mẹ muốn nói lại với con

những lời từ sự thật

Cuộc đời này biết mấy đổi thay

Con nỗ lực vươn lên theo thầy theo bạn

Mùa này chim én rộn đua bầy

Mùa xuân hồng giục gọi… tương lai…/.

09-7-2002

 

Cát bụi

 

Vạn câu thơ phú thả lên trời

Mặn, ngọt, chua, cay… nếm trải rồi

Cát bụi vàng son mờ sương khói

Trồi sụt bao phen mấy lẽ đời./.

28-7-2006

 

Người mù

 

Bước thấp bước cao quằn xắn móng

Xuôi ngược phương nào tự tìm đường

Đất trời trao tay cây gậy trúc

Hiền lành dung dị tựa tiên ông./.

14-7-2006

 

 

Bướm núi

 

Tháng sáu mưa tạnh trời nắng sáng

Bướm đàn đưa nổi xuống thung sâu

Khói sương bảng lảng mờ hư ảnh

Bướm hoa duyên mộng hẹn thề nhau./.

14-7-2006

 

Lưu hứng

 

Ta nhớ mấy thằng bạn lớp Văn

Mới rồi thoát đã ba mươi năm

Một mình thơ nhạc cho quên nhớ

Nắng sớm mưa chiều mấy gió trăng

 

Gió trăng thầm hỏi khách thơ nhân

Sức khoẻ mưu sinh có bình an

Rượu ngon ai biết là say tỉnh

Đũa bát gõ nhịp hát tràn lan

 

Tràn lan ta hát một mình ta

“Xuân sớm” năm xưa ta viết ra

Sáo khèn không có hồn say lạc

Phơi phới tình xuân rạng núi xa

 

Núi xa chiều xuống lặng hơi sương

Cô gái cùng vừa xong việc nương

Qua ngõ hẹn ta sang thăm bản

Ban trắng mơ màng lan toả hương./.

18-03-2003

 

Du xuân

 

Chàng họa sĩ rời phòng ngủ

Chiếc màn quên gấp

Khoác áo mỏng, lên đồi cao

Đắm nhìn sắc màu trong suốt

 

Chàng nhạc sĩ xếp cây đàn

Buông sáo trúc

Lắng nghe tiếng chim ngàn

Hoà theo nhạc thác ngàn

 

Nhà thơ lặng lẽ mộng hoài xa xăm

Trách thầm hai người bạn

Người đi sao nỡ vội vàng

Du xuân không lời ước hẹn./.

08-9-2002

 

Nhặt trăng

Kính tặng anh Ngô Văn Phú tác giả tập thơ Nhặt nắng trong mưa

 

Đêm nay

Trăng say

Ta ngất ngư

Trăng ngất ngư.

 

Một mình ta

Một chai rượu

Ánh trăng vàng

Lung linh trần

Ta say

Mơ màng nhìn trăng

Trăng dạo quanh sân

Thơ ta say

Bay lên trăng

Trăng lặng du

Hát với dòng sông

Dòng sông ru cánh đồng

Dòng sông âm vang sóng vỗ

Sóng ru ta gối đầu lên thơ.

 

Ta mơ

Trăng rụng đầy đất

Ta nhặt trăng

Trăng đầy túi thơ./.

25-5-2003

 

Tình em

 

Tôi muốn ngàn lên khúc nhạc quê

Con chim nhỏ chuyền cành tre lành lót

Cánh đồng làng chao nghiêng én lượn

Sáo diều ru mây gió nhẹ trôi

 

Lối nhỏ em đi toả ngát hương

Hoa cau trắng vườn trầu xanh mượt

Nắng trải vàng nong tằm nhung lụa

Thu sang cốm mới lên mùa

 

Ứng hồng đôi má em ngồi thêu

Cành đào hẹn ước đến xuân sau

Hoàn thành nghĩa vụ rời quân ngũ

Anh đón em về làm nàng dâu

 

Chiêm mùa nối tiếp vụ bội thu

Tình anh nồng ấm mỗi trang thư

Biên giới chiều nay… Ôi thương nhớ…

Giữ trọn niềm tin dậy ước mơ./.

31-8-2002

 

Ơi noọng

 

Ơi noọng ơi… (1)

Da em ngần trắng trắng hoa ban

Ngan ngát hương thơm toả núi ngàn

Chập chờn cánh bướm say màu lá

Vờn nắng mây trời gió lả lơi…

 

Ơi noọng ơi…

Suối đắm ngẩn ngơ mái tóc xanh

Tấm hình thiếu nữ đẹp như tranh

Vô tình tay nõn rung ánh bạc

Ơi cá! Sao rờn lượn lượn quanh…

 

Ơi noọng ơi…

Mường bản anh từ rặng núi xa

Chiều buông sương xuống khuất bóng nhà

Chân muốn dừng chân đi chẳng nổi

Khèn ơi khèn… hát giúp lòng ta

… … …

 

Ơi noọng ơi…

Ơi noọng ơi…/.

09-05-2002

 

(1) Noọng: Tiếng Thái, nghĩa là em

 

Trăng

 

Đêm nay anh làm thơ

Sáng qua em lên nương

Suối thi nông sương chiều thì mỏng

Lối cầu treo khó nẻo đi về…

 

Đêm trăng rừng bản làng mở hội

Mừng quê hương xuân vào vụ mới

Em vít cần rượu cong vòng tay đan chéo

Ai nghiêng người… Em mời rượu anh.

 

Điệu xoè hoa như cành dáng đoá nhụy

Đêm thì trong mình em dưới trăng trong

Nhịp cầu treo bồng bềnh bên suối

Soi bóng hình thiếu nữ như trăng./.

28-1-2002

 

Thăm Mường La

 

Mới một lần gặp nhau

Sao mà thương mà nhớ

Tôi muốn nhờ vần thơ gọi gió

Gửi tới người xa vắng nơi đâu

 

Buổi gặp em trời đổ mưa ngâu

Câu chuyện ấm nồng nắng hạ

Trường em sương sớm giăng xa

Sông Đà nhảy mình qua thác đá

 

Theo dấu em đi đến miền quê lạ

Con đường dường chưa có người qua

Em nhẹ bước nghiêng mình bên suối nước

Lá câyrừng lay động sương sa

 

Trường của em đây ngàn cây xanh biếc

Bàn tay em ươm vạn mầm non

Mỗi sớm sân trường đàn em ríu rít

Bài học vần tôi hiểu em hơn

 

Nào có gì riêng vui buồn san sẻ

Lòng người càng nặng thuỷ chung

Một lá thư nhà chuyển tay nhau đọc

Vai kề vai dựng lại quê hương

 

Em rót mừng tôi chén rượu đầy

Yêu người say việc cả đời nơi

Chiều nay tôi uống hồn thơ dậy

Khách nợ duyên tình bén thơ tôi

 

Một chút gần nhau có thế thôi

Chớ hỏi vì sao khó trả lời

Bến bờ sông ấy ngày ngày đưa tiễn

Tiếng sóng sông Đà gọi em ơi…/.

1981

 

Bất chợt

 

Có những cánh rừng nguyên sinh ven sông Đà

Quanh năm sương mờ giăng đỉnh núi

Có con thuyền độc mộc và thiếu nữ mộng mơ

Neo đậu một ngày bên bờ hoa dại

 

Đêm trăng có tiếng khèn ai dìu dặt

Gieo bước hoang vu trên con đường làng

Bất chợt em sửa lại chiếc piêu hồng

Mùa xuân nở bên dòng suối

 

Em có nghe rừng xanh hát gọi

Cánh bướm vàng lơi lả cành ban

Cá lội tung tăng dỡn làn nước ngược

Bơ vơ chiều nắng trải rừng xa

 

Có những cây cầu nối đôi bờ hò hẹn

Có hai người chung chiếc ô che

Có chiếc xe hoa chờ lứa đôi vào khách sạn

Họ thành vợ thành chồng vừa độ xuân sang

 

Có những dòng sông ngàn đời vẫn chảy

Bỗng một ngày ngừng lại thành hồ

Ơi con sông Đà… có gì tha thiết

Sơn La hoá thành thành phố tương lai./.

06-11-2002

 

Tình biên cương

 

Từ bao giờ

Anh với cây khèn hoá đá

Đá bạc đầu gội sương gió nắng mưa

Có phải thuở ngàn năm mang gươm đi mở nước

Cha ông ta chọn nơi này làm thế tựa non sông

 

Tự mạch ngầm ngàn độ sâu trong đất

Một dòng sông trải dài theo lịch sử tháng năm

Sông không có bờ, không có con đò, cánh cò, cầu vắt sang ngang

 

Không người đêm trăng chờ khách

Sông trinh bạch muôn thuở riêng mình

Chập chùng những cánh rừng nguyên sinh

Sương mờ giăng bốn mùa gửi tình cho đất

Từng hạt như sương, từng giọt như mưa

Sông nói với rừng bằng lời sâu thẳm…

 

Anh vẫn đứng chiều biên cương rực sáng

Tiếng khèn anh ngân vút trời xa

Âm vang đất dòng sông em thầm hát

Một mối tình non nước hoá lời ca./.

17-7-2002

 

Em ơi đừng khóc

Thương viếng hồn “ma cà rồng” (1)

 

Áo thiên thanh ơi! Em đừng khóc

Em khóc anh cầm lòng sao được

Anh có thể không kiềm chế nổi

Thương em nhiều… mái tóc, hàng mi…

 

Em yêu ơi! Hãy kiêu hãnh giữa đời

Trời ban tặng em sắc đẹp tuyệt vời

Nàng Tây Thi muôn đời ca ngợi

Hàng hà vô số nhân gian

 

Em chẳng lỗi lầm gì, chẳng lỗi lầm đâu

Vì em đẹp, miệng thế gian bịa đặt

Ôi cuộc đời… bao kẻ ghét ghen

Sắc nước hương trời mắc vòng oan nghiệt./.

19-7-2002

 

(1) Những người con gái đẹp dân tộc Thái xưa kia bị thói mê tín dị đoan gọi là “Ma cà rồng”.

 

Ánh mắt

 

Nơi anh ngồi cuối phòng em mờ tối

Đôi mắt tím em ngồi lên

Bếp lửa than cời chập choạng

Ngọn gió nghiêng ánh đèn.

 

Anh đến thăm em chẳng có tiếng khen

Bâng khuâng tay cầm chiếc lá

Lá nào hát lời gì đâu?

Mà lòng em sao bối rối!

 

Thời gian trôi âm thầm lặng lẽ

Chuyện bạn bè tíu tít gần xa

Em chờ đợi phút thiêng hò hẹn

Anh ngập ngừng chưa dám nói ra.

 

Con đường quen bước anh tìm đến

Trăng chẳng theo anh vào ngõ vườn nhà

Gió quên reo cất lời mời gọi

Gió như là em ấy thôi!

 

Rồi một lời yêu anh đã trao

Đêm thao thức nhận lời yêu em khóc

Càng thương anh yêu anh nhiều lắm

Ánh mắt đắm nhìn quyến rũ hồn em./.

25-12-2002

 

Xuân sớm (1)

 

Hờ ơ… ớ… hờ…

Trời nắng sớm, sương buông chiều

Tim em nơi xa vời

Con suối biếc, gió ngang trời…

 

Mẹ đưa em lên nương

Mùa vụ mới hoa ban vừa nở trắng

Bạn tình ơi! Cuộc vui tàn rồi

Hương rượu cần còn vương trên ngực em…

 

Năm ngón tay ngà em hẹn mùa sau

Hội làng vui cầm tay anh ấm nồng

Hạt sương mai lung linh toả sáng

Hay tình em ước hẹn dài lâu./.

Khai bút, mùng 5 tết 2002

 

(1) Đã phổ thành bài hát Xuân Sớm

- Nhạc và lời: Dương Tam Kha

 

Gửi em…

 

Giữa vách tường vây quanh

Anh buồn…

Thương em mây gió quyến hồn xa

Lẻ loi một mình bóng chiếc…

 

Em vui cười, bạn vừa quen, bạn mới

Bầy chim non bướm dại tập bay

Tình yêu nồng nàn anh trao

Em vội vàng quên.

 

Bao đêm anh khát khao ngày cưới

Anh thi nhân - Em thiếu nữ mộng mơ

Những gì anh dành cho em 

Em lạnh lùng

Vì sao cuối trời vụt tắt.

 

Anh đã khóc

Cuộc tình đôi ta đã mất

Gửi em hi vọng dài lâu

Còn đâu…

những lời hẹn ước./.

12-08-2003

 

Mưa hạ

 

Cơn mưa hạ đến bất ngờ

Mặt đất sôi lên

nồng hơi khét

Khắp hư vô

trái trời tuôn rụng

Gió từng hồi

nghiêng ngả hàng tre

Chiếc đòn gánh qua đò

lỡ trôi theo dòng cuốn

Người bán hàng rong bị ướt

Đành chậm bước

buổi chợ chiều./.

11-08-2003

 

Trưa hạ

 

Khế nhà em khế ngọt

Bưởi vườn em bưởi thơm

Hương mát dịu nhẹ thanh

Tay thon em mời quả

 

Trưa oi nồng nắng hạ

Anh lắng tình ngất ngây

Tiếng khèn ai hát gọi

Lay động xanh vòm cây

 

Bao dặm dài anh qua

Mái tóc giờ điểm bạc

Yêu thương một mái nhà

Say tình người xứ lạ…/.

12-08-2003

 

Chiếc lá

 

Anh thơ thẩn tìm dấu chân trên cát

Thuở chúng mình vui hát bên sông

Nắng trải vàng cánh đồng màu ngọc bích

Chiếc lá xuôi dòng gió dạo khúc Trương Chi

 

Con thuyền lênh đênh không bến không bờ

Hình bóng Trương Chi xa mờ biển lạ

Hòn đảo nhỏ như nấm mồ xanh thẳm

Câu hát đến bao giờ vơi nỗi cô đơn

 

Xin em đừng là nàng Tiên Cá dỗi hờn

Câu thơ không là dây câu vương áo mĩ nhân

Mắt lưới thưa chẳng che ánh trời chói lọi

Thoáng chút chiều tà buông sắc hoàng hôn

 

Những vì sao buồn theo ánh trăng luôn

Như giọt lệ lạc vào biển rộng

Những vì sao suốt đời không nói

Vọng lời người sầu mộng tương tư

 

Con cá hồi người dòng buổi đầu thu

Tiếc thác nguồn cuối ghềnh không đến đích

Chiếc lá thuyền trôi anh không nhận được

Thương cánh rừng nguyên sinh chiếc lá vàng rơi…./.

08-08-2003

 

Duyên ta

 

Sao nỡ đành anh đợi chờ em

Lẻ loi một mình bờ suối

Tay nâng niu chiếc piêu hồng

Ép hoa, lược gương, kim chỉ? (1)

 

Em bảo anh ngoảnh nhìn chỗ khác

Để em tắm mó đầu nguồn

Trọn bao mùa nương đồi ta chung bản

Ngô lúa mượt xanh trải cánh đồng xa

 

Thì thầm lời khen duyên ta đẹp mặn mà

Xuân sớm hẹn ngày chúc mừng hạnh phúc

Khát vọng tình anh thoả lòng nguyện ước

Xây dựng bản mường đẹp khúc tình ca./.

25-07-2003

 

(1) Ép: Đồ dùng mây tre đan, phụ nữ Thái thường đeo bên mình.

 

Buổi sáng đồng quê

 

Bình minh vừa ngời lên

Toả gương ngàn chiếc lá

Lấp lánh muôn ánh vàng

Mênh mông đồng lúa chín

 

Đôi mắt ngọc long lanh

Nắng hồng lên đôi má

Em hát bài dân ca

Chim đua hót rộn cành

 

Sương buông làn mỏng mảnh

Dòng kênh chảy ngọt lành

Thì thầm lời yêu gọi

Dâng đầy mùa xuân xanh./.

12-10-2006

 

Vũ điệu Digan

 

Người Digan múa giữa thảo nguyên

Không ánh đèn màu

Không mái thính phòng

Không dàn hoà tấu

Vũ điệu Digan ngàn năm tồn tại.

 

Người Digan một đời lang thang

Đôi mắt ảo huyền hoang dại

Lửa trại xưa tàn màn đêm

Điệu múa quay cuồng

Tóc mây bay trong gió.

 

Người Digan không ngủ bình yên

Đôi chân còn say điệu nhạc

Hơi thở phập phồng lời yêu hát gọi

Trăng rung lên từ bầu ngực em./.

08-09-2003

 

Tự khúc

 

Anh muốn là cánh võng

Ru em say giấc ngủ

Anh muốn là sàn tre

Em bước em đi về

 

Anh muốn là tiếng khèn

Say từng lời em hát

Anh muốn là nhịp trống

Say bầu vú rung nghiêng

 

Anh muốn là vòng tay

Tay thon ngần ban trắng

Anh muốn là chiếc ếp

Ngang lưng em lên nương

 

Anh muốn là cây cầu

Đong đưa bàn chân nhỏ

Anh muốn là dòng suối

Lượn quanh ngực em tắm

 

Anh muốn là gió mát

Vuốt dài tóc em bay

Anh muốn là nhịp thở

Bồi hồi tiếng yêu đầu

 

Muốn em là chiếc đệm

Đêm khuya bao trăn trở

Muốn em là chiếc gối

Liền kề má anh nằm

 

Anh muốn là vòng xoè

Ôm em trong điệu múa

Muốn em là nỗi nhớ

Yêu thương trọn cuộc đời

 

Muốn em là tất cả

Xanh biếc trời biếc xanh./.

28-07-2003

 

Nhớ sông Đà

 

Mênh mang sóng vỗ Đà Giang

Em đưa tôi sang bằng thuyền độc mộc

Chỉ một lần thôi người ơi lỡ gặp

Bến nước con đò tôi nhớ hình em…

 

Mùa nước cạn

Em đi nương về, tay cầm cành hoa ban

Soi bóng xuống dòng sông xanh

Biết người thương đêm nay hò hẹn.

 

Anh là con nai biết mùa lá thơm tìm đến

Như cái măng rừng biết độ xuân sang

Em là trời sao lung linh tỏa sáng

Là cánh rừng nguyên sinh sương phủ bốn mùa.

 

Anh hiểu lòng mình

Nơi thượng nguồn bao lần ngược dòng

Khao khát được gặp em

Bến sông ngày ấy…

 

Ôi! Sông Đà…

Ngày mai lên ánh điện

Có nhớ thuở nào

Anh sao trời huyền thoại./.

30-10-2002

 

Hà Nội đêm nay

Tặng Công ty hoá chất, mỏ Tây Bắc

 

Thuở ấu thơ trên con đường làng

Hai đứa mình kẻ đi tìm người trốn

Hoa gạo mùa này đông tàn hé nụ

Anh tìm em sương trắng núi mênh mang

 

Sóng cứ vỗ bờ suối ngàn ngân nga đổ

Lên vạn tầng cao xuyên sâu vào lòng mỏ

Thức trọn đêm dài anh đón đợi sáng xuân nay

Khoảnh khắc chúng mình gặp gỡ lại chia tay

Nơi giao mùa hẹn ngày vui chiến dịch

Đường Trường Sơn, đường Tây Bắc xa xôi

Hội tụ đêm nay - Hồ Gươm lấp lánh ánh sao trời.

 

Những chàng trai, cô gái yêu Hà Nội

Giấu một niềm tin kẻ đi tìm người trốn

Hà Nội heo may sao trời lạnh cuối

Cháy rực hoài… đêm hò hẹn… tình yêu…/.

12-01-2002

 

Hội xuân

 

Bản làng cùng hẹn nhau

Vui mở hội mừng xuân

Cỏ non xanh bờ suối

Hoa ban trắng núi rừng.

 

Anh mường trên vừa xuống

Em bản dưới vừa lên

Tìm nhau qua tiếng khèn

Men say vừa ngấm tới.

 

Cầm tay em vào hội

Bờ vai tròn ô quay

Tiếng khèn anh ngưng lại

Rộn ràng trái tim ai.

 

Từng đôi say ngất ngây

Anh còn ngời bảy sắc

Như gần như xa lắc

Gấu váy xoè bay bay.

 

Đường chiều rủ bóng mây

Mảnh trăng rừng mờ tỏ

Lời yêu ai đã ngỏ

Hai bóng người chung ô./.

09-07-2003

 

Đêm rượu cần (1)

 

Em dắt anh vào đêm rượu cần

Lắng tình thương hương rừng dịu ngọt

Hạt nếp tan thơm nồng trắng sữa

Sừng trâu cong nghiêng tiếng suối trong.

 

Ngọn lửa hồng rực hoa lên cao

Má em ửng trào ngời tươi xuân sắc

Đôi cánh tay thon dài ngà ngọc

Vai kề vai mái tóc quyện nhau.

 

Làn gió mơn man lời em mời chào

Anh dừng chân bên em nghĩ tạm

Nhà em đơn sơ sàn tre vách nứa

Đêm nay trăng say ánh về nơi đâu?

 

Ôi Sơn La! lời hát ngân nga

Sông Đà hẹn vẫn thơ chưa cạn

Khúc nhạc hồn ta thì thầm tiếng gọi

Thương nhớ ngàn lần cô gái Thái Sơn La./.

Bản Bó 25 - 07 - 2002

(1) Bài phổ thành bài hát Nhạc: Xuân Dũng

 

Tiếng khèn

 

Hai chúng mình làm thơ

Bằng khèn môi chiếc lá

Giấy bút mình chẳng có

Sao trời cứ rung rinh.

 

Em cười vần thơ xinh

Hoa đào hừng đôi má

Cành ban rừng nghiêng ngả

Đôi bướm trắng vờn bay.

 

Hương ngàn toả ngát ngây

Cầm tay nhau bối rối

Nắng chiều oà xuống núi

Cọn nước đều đều quay.

 

Đón xuân chưa uống rượu

Lòng mình đã như say

Suối xanh êm đềm chảy

Hôn bóng người chia tay.

 

Ngày mai anh nhập ngũ

Nhớ mãi chốn quê nhà

Điệu khèn môi chiếc lá

Theo anh hành quân xa./.

28-01-2002

 

Tình em

 

Hoa ban nở hương rừng thơm ngát

Tiếng chim líu lo đón ánh mặt trời

Mùa này việc nương em bận rộn

Ruộng thang chờ gieo hạt mạ non.

 

Người yêu ơi đừng chờ em xuống núi

Buổi chợ ngày mai lỡ hẹn anh rồi

Tình em như suối về phương đó

Chiếc piêu hồng anh nhớ mang theo.

 

Miếng trầu quả cau thay em biếu mẹ

Mật ong đá rừng anh nhớ công cha

Bao giờ về làm dâu bản mới

Vòng xoè hát mừng hạnh phúc tình ta./.

16-10-2002

 

Chùm thơ vô đề

 

1- Con công thì múa

Con ong thì bay

Con cá nghiêng mình dỡn nước

Nhà thơ dốc cạn bầu say./.

05-02-2002

 

2- Gió thổi lá nghiêng lay

Rơi cánh hoa nhẹ mỏng

Con ong vờn tiếc nhụy

Chợt rụng xuống hiên nhà./.

31-03-2002

 

3- Cành ban đầu khuông em anh đỡ

Cành bưởi cuối nhà em anh nâng

Bậc cầu thang ngập ngừng từng bước

Tiếng động sàn ngỡ gót em qua./.

02-05-2002

 

4- Thương ngày trăng em mọc sớm

Nhớ đêm trời em ngủ chiều

Đợi anh cầu vắt sang sông

Gió ơi... boa vừa hé nụ./.

04-05-2002

 

Sao đêm

 

Em là vì sao lấp lánh xa xôi

Từng đêm nói với anh những lời sâu thẳm

Vầng trăng khi mờ, khi tỏ

Anh một mình thao thức với em thôi.

 

Có lúc em nhìn anh bằng ánh mắt đắm say

Lúc em buồn vì sao kia nhoè lệ

Khi chúng mình nghĩ về tương lai

Đêm xanh lên trong niềm đam mê.

 

Từng đêm bao tâm tình san sẻ

Giữ trọn tình yêu sau mỗi cách xa

Đêm dịu êm nguôi ngoai gian truân vất vả

Bước sang ngày thêm sức mạnh từ em./.

08-12-2002

 

Hoa đêm

 

Một đoá hoa đêm toả ngát hương

Quyến rũ vầng trăng ngời lên rạng rỡ

Những cánh hoa lung linh hạt sương

Làm dịu nỗi gian truân bươn trải ngày thường.

 

Bao bộn bề ồn ã cát bụi cuốn xa

Còn lại tôi và hoa đêm hồn nhiên sâu lắng

Dường như có bước chân nàng thơ chợt đến

Cùng tâm tình san sẻ đón ban mai./.

27-11-2002

 

Tiếng gọi mùa xuân

 

Anh ơi... Có một mùa xuân đang tới

Những nụ đào hé nở cành tươi

Màu lá non tơ mỏng mềm nhung lụa

Ánh hồng lung linh ngời lên trời xa.

 

Đây mái tóc em mượt xanh dòng suối

Làn da em ngần trắng hoa ban

Đôi mắt long lanh mơ màng sương khói

Đôi má ửng hồng chưa một nụ hôn.

 

Em sợ mùa hè mưa gào thác xối

Em ngại mùa thu nghe lá vàng rơi

Em không thích mùa đông đường vắng bóng người

Làm chậm bước mùa xuân lên hương sắc.

 

Anh có nghe tiếng lòng em hát gọi

Đến với em như em yêu mùa xuân

Hoạ lá đẹp tươi đất trời mở hội

Nhựa sống dâng đầy vị ngọt làn môi./.

07-12-2002

 

Sông Đà nỗi nhớ

Nơi ấy rồi chẳng thế nào anh gặp lại em

Hình bóng hai người chỉ còn trong kỉ niệm

Sông Đà xanh mái tóc em xanh

Nụ cười yêu thương trao nhau bối rối.

 

Năm nào dải mây sương giăng lưng chừng núi

Giờ hồ biếc trong cá lội tung tăng

Những hòn đảo nhỏ cô đơn thầm lặng

Đợi chờ bao cặp tình nhân một lần bước chân tìm đến.

 

Rồi dần xa ngôi nhà mái tranh cửa liếp

Tầng tầng lầu cao những ô cửa sổ lung linh tỏa sáng

Em còn nhớ thuở nào dưới mảnh trăng rừng

Hai chúng mình bên bờ sông bến nước.

 

Thêm những cây cầu thơm mùi sơn mới

Tiếng khèn đêm trăng cất lời yêu hát gọi

Điện sáng lung linh ấm những vì sao

Mái tóc vương hương ngàn hoa quyến rũ.

 

Mênh mông đồi chè bốn mùa sương phủ

Trải mùa vàng biển lúa Phù Yên

Trên tầng cao đưa tay một vì sao rụng

Hoa ban, hoa đào, bằng lăng diện sáng muôn màu.

 

Tôi viết bài thơ đầu về thành phố tương lai

Giữa mùa sông Đà trở mình hai đầu nỗi nhớ

Dù mai sau thêm nhiều công trình nữa

Tự hào một thời tôi gắn bó Sơn La./.

03-11-2002

 

Khúc hát bên sông Đà

Tặng đoàn khảo sát thuỷ điện Sơn La

 

Các anh đi... đá tai mèo nhọn sắc

Dòng sông Đà đáy sóng cứ lặng câm

Lưng đèo ngọn gió Lào ngút lửa

Những hòn đá sỏi hả hơi

 

Ngang trời nguồn thơ lên câu hát

Cô gái Thái hái măng về bản

Bên mó nước khỏa bầu ngực trắng

Một trời hoa ban núi ngát hương...

 

Có một ngày điện sông Đà bừng sáng

Bên song cửa ai vừa thay áo mới

Cô gái cầm tay anh thăm dò địa chất

Vui điệu múa xòe hát suốt đêm trăng

... Sai là sai peng ơi... (1)

... Sai là sai peng ơi...

25-03-2003

 

(1) Làn điệu dân ca Thái, dịch:

... Sợi thương sợi nhớ ơi...

…Sợi thương sợi nhớ ơi...

 

Em hát

 

Tiếng em êm đềm làn sương phủ bờ vai

Dòng suối dài lượn mềm dải lụa

Gió đi qua cánh đồng nhung mượt

Sắc trời biếc ánh hồ thu.

 

Rừng đại ngàn quyến rũ vẻ hoang vu

Những sắc màu thiên nhiên rực rỡ

Con sóng ngập ngừng bờ bở ngỡ

Mơn man triền đá chiều nghiêng.

 

Anh đắm say giờ phút thần tiên

Em ru anh vào lồng ngực ấm

Tựa hồ thế gian chỉ còn lời hát

Nồng nàn rung động con tim./.

25-07-2003

 

Đêm hội

 

Đêm nay em là nàng tiên

Ngón tay búp hành nõn trắng

Điệu xoè đầy trời bướm lượn

Môi hồng tươi giọt sương đêm

 

Gió mơn man hương tóc nhẹ bay

Đôi mắt ngọc hồn anh lạc mộng

Cặp vú tròn in làn áo mỏng

Như non đồi khói thác chiều say

 

Sợi chỉ màu sóng váy tựa mây

Lung linh sắc cầu vồng đỉnh núi

Rừng hoang sơ khoe mình huyền thoại

Sau lần hoá thân hư ảo miền Tây

 

Ai hay ngày em vào đêm hội

Mơ suốt cuộc đời chiếc áo cơm vòng tay./.

Bản Cọ 22-07-2003

 

Trăng hai miền

 

Anh muốn viết bài thơ tặng em

Trong như nước suối đầu nguồn

Dư âm thiên tình sử

Truyện “Trầu cau”, “Xống chụ xon xao”(1)

 

Đêm mưa rừng tranh ai day dứt

Đợi trên cầu nhạc sĩ nào ru

Vầng trăng khuya thương thơ Hàn Mặc Tử

Hoa ban, hoa đào rung rung nước mắt người xưa

 

Vẳng đâu đây gió hát ngọt lành

Anh cứ viết theo lòng anh như thế

Dù vụng dại em đâu có trách

Hoa cài mùa này... còn xanh...

 

Có một ngày hoa cải nở bên sông

Bao khát vọng bừng lên như lửa

Ngắm mảnh trăng rừng nhớ bến sông quê

Anh cứ viết trăng hai miền như thế

 

Lại một mùa hoa gạo đỏ triền đê

Chim vịt kêu bầy đoàn tụ

Hoa ban trắng sương buông chiều hửng nắng

Hoa cài vàng nở rộ bên sông quê./.

22-05-2002

(1) Xống chụ xon xao: Thiên tình sử đặc sắc của dân tộc Thái.

 

Tìm em

Kính tặng Công ty hoá chất, mỏ Tây Bắc

 

Anh vẫn đi tìm nơi em ở Miền Đông

Em lặn lội lên Miền Tây công tác

Đường Trường Sơn dải Miền Trung xa lắc

Mảnh trăng rừng phía bắc dần xa...

 

Nơi ta đứng giữa công trường bận rộn

Mẹ già nua con thơ vừa tới lớp

Đôi nẻo riêng chung ta vẫn đi về

Tự hào Thủ đô anh hùng thời kì đổi mới

 

Lấp biển, dời sông, bạt đồi, xẻ núi

Vẫn hào hùng khí thế Trường Sơn

Trên đỉnh non cao bài ca lao động

Tiếng máy nổ giòn lòng đất chuyển rung

 

Bàn tay sần chai máy nghiêng trên nền đá

Buốt giá mùa đông nóng gió Hạ Lào

Đêm Hồ Gươm sương buông lạnh má

Bản nhạc đô thành chiều vắng bóng em

 

Ấm mảnh trăng rừng một tiếng suối trong

Cả trời sao nghiêng bềnh bến suối

Tất cả là yêu... yêu là rất vội

Mai xa rồi... nhớ mãi... người ơi.../.

20-01-2002

 

Lá ban

 

Em có bao giờ trở lại?

Nơi chúng mình chung một thời kỉ niệm

Nhặt chiếc lá rơi làm thuyền bến nước

Tiếng chim vắt sương mai vòm lá hàng cây.

 

Mắt chợt tìm nhau chẳng nói nên lời

Ta chậm bước chiều thu xào xạc lá

Suối ngừng ca... tóc thề buông xoã

Lá ban rừng bối rối em trao.

 

Mỗi bận tiễn anh ngập ngừng bên cửa

Bước hoang vu lối ngõ gió ngang chiều

Anh gửi lại em trời sao thao thức

Vầng trăng khuya mờ tỏ đợi chờ em.

 

Rồi một mùa đông rét giá trần về

Em lấy chồng xa bỏ tình anh dang dở

Anh đâu còn mùa xuân ban nở

Ơi lá ban rừng... duyên phận lìa đôi./.

29-08-2002

 

Trăng sông Đà

 

Trưa nào...

Thuyền xuôi sông Đà

Chênh choáng rượu

Mặt trời ngỡ là trăng

Rơi xuống hồ.

 

Đêm nay...

Trăng từ lòng hồ

Nhảy ngược lên núi

Rực điện trời Sơn La./.

01-07-2002

 

 

Đêm nay nghe em hát

Kính tặng Công ty hoá chất, mỏ Tây Bắc

 

Bất chợt em sáng lên từ ánh chớp

Bất chợt em cười lành lót rừng xa

Ngày ngày em đến công trường

Ngập ngừng bước qua làn suối trong.

 

Tiếng chim hót chiều nay êm quá

Lác đác sương mờ nhớ lạnh Hồ Tây

Bà huyện Thanh Quan qua Đèo Ngang trăn trở

Đêm trăng vàng em múa điệu xoè hoa.

 

Múa nữa đi em! Mừng ngày lễ hội

Danh hiệu anh hùng cả nước tặng em

Hát nữa đi em! Quên ngày gian khổ

Hai ngàn ngày em chẳng ngủ trọn đêm.

 

Cô gái Thái hôm nay về với Thủ đô

Bản mường Sơn La nhớ lắm

“Xống chụ xon xao” nhớ lời em khắp(1)

Điệu khèn chờ em đêm trắng lên...

 

Anh ước nguyện được là viên đá lát

Êm mỗi nẻo đường con suối em qua

Anh mãi yêu em bằng trái tim cháy lửa

Theo dấu em đi trên khắp núi đồi

Yêu người... yêu lắm... người ơi.../.

31-12-2000

 

(1) Xống chụ xon xao: Thiên tình sử đặc sắc của người Thái.

Khắp: Tiếng Thái nghĩa là hát.

 

Tình rừng

 

Trong cơn mơ - Thơ là chùm chín mọng

Lưng vàng thơ lắt lẻo cành xa

Ta đắm đuối khát thèm cháy họng

Dậy hương rừng rừng ngào ngạt quanh ta.

 

Từng quả chín rung rinh như nốt nhạc

Tiếng chim tròn lay vòm lá xôn xao

Mặt hồ nghiêng mơn man làn sương mỏng

Gió ru mềm vài chiếc lá nhẹ rơi.

 

Ngửa lòng tay rượu trong veo là suối

Nghe vị đời lịm ngọt bờ môi

Đất trời dâng mời người say cạn

Có tình rừng nhạc suối thơ ngàn./.

22-01-2002

 

 

Chia sẻ

ADMIN TP

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *