Vài lời mạn văn
Làm thơ thật là công phu.
Người làm thơ nhào luyện cuộc sống bằng tất cả rung động tinh tế, để khi viết ra trang giấy, ta nghe nhận được những âm thanh, sắc màu khác lạ.
Tiếng gió chuyển mùa bất chợt dừng lại ở nơi nào đó rồi vụt bay đi làm bạn với trăng sao, trời mây sông nước. Tiếng con chim rừng vọng qua khe đá, cánh đồng, dòng sông.
Tiếng của con tim rung động sâu sa trong lồng ngực khi thì chộn rộn bâng khuâng bối rối lúc chan chứa yêu thương lúc hờn căm mãnh liệt khi thì ủ lại lắng đọng ngõ ngách tâm hồn để rồi tự nó xé tung lồng ngực vỗ cánh bay xa.
Ta thấy biết bao nhiêu sắc màu hoà trộn.
Màu của đất đá hệ vùng sinh thái.
Màu của đá bảy sắc lung linh sinh ra từ nghìn vạn năm những ngọn núi lửa phun trào.
Màu của lá rừng nguyên sinh bốn mùa thay đổi. Màu của mồ hôi nước mắt và máu tràn lên những đường nét, hình khối của bức tranh đời.
Tất cả những âm thanh và màu sắc ấy hòa quyện rồi nhờ tiết trời nóng lạnh của ánh sáng mặt trời, mặt trăng làm ngời lên những ý tưởng sâu sa mà người nghệ sĩ thể hiện.
6-2003
DƯƠNG TAM KHA
40.000đ
Để lại một bình luận