Lời ngỏ
Dòng thời gian mải miết trôi theo tháng ngày. Anh khi da diết nhớ nhung, khi bồi
hồi nuối tiếc… Mỗi hạt mưa rơi, mỗi chồi non mới nhú… Hương rừng hương biển
thấm sâu vào tâm hồn hoài niệm như thực như mơ…Cái đang còn mà lo mất, cái chôn
vùi vào dĩ vãng lại hiện hình… Từng ngày từng đêm anh ngồi xâu lại những kỷ niệm
của lòng mình thầm gửi trao cho người mình hằng dấu yêu suốt một đời chưa hề phai
nhạt.
Nơi phương xa em có thấu hay chăng tình anh một thời bỏng cháy...
Sơn La, 20 -11 - 2007
Liên hệ
Năm tuần trăng
Đã lâu rồi…
Như không còn nhớ nữa
Lần đầu tôi gặp em
Trong lòng đầy bỡ ngỡ
Trước em hay trước một nàng tiên?
Tôi lạc vào thế giới hư huyền
Tôi chỉ dám nhìn em khoảnh khắc
Rồi vội quay đi…
Vì tôi sợ em đọc những dòng suy nghĩ
Đang lắng sâu …bừng dậy ở trong đầu
Tôi cố giấu thầm không cho ai biết
(Kể cả em - Tôi tha thiết yêu em)
* * *
Không nhớ nữa buổi gặp em hôm ấy
Lần đầu tiên tôi gọi đến tên em
Cả sức sống và tâm hồn bừng dậy
Thấy cuộc đời là những vần thơ
Của hương hoa và ánh nắng chan hoà
Em hiểu dần qua những phút gần xa
Cả những lúc mối tình như tan vỡ.
Hãy nói đi em
Vì sao duyên lỡ dở
Ai làm cho mộng tình ta sụp đổ
Anh trách đời sao bạc quá em ơi
Anh chán đời anh chỉ biết kêu: Trời!
Em có hiểu nỗi lòng anh mây phủ
Lá vàng rơi suốt cả mùa thu
Đã héo mòn tiếng còn kêu trước gió
Mà dư hương vọng mẫi ngõ nhà em.
Câu cửa Phật người ta thường vẫn nói
Cả cuộc đời là bể khổ trầm luân
Chẳng hề tha một thiếu nữ thi nhân
Sống êm ái không một lần vương tội
Dù phải đổi cả đất trời không tiếc
Đời còn gì khi hai đứa chia li
Hãy yêu đi!
Sống chỉ có một lần
Khi hóa kiếp em không hề hối hận
Không linh hồn nào oán giận đến em
Gọi em là man rợ trong đêm
Em hãy thả hồn em lưu luyến
Chỉ mình anh trong trắng vì em
Chính vì em anh đã trót thề nguyền
Cả lương tâm anh không hề nói dối
Anh yêu em từ ấy nặng đò duyên
Anh chèo chống con thuyền qua năm tháng.
Năm tháng ấy với thời gian là ngắn
Với đời hoa tuy có là bao
Em có biết nỗi lòng anh say đắm
Giữ sắc màu vẫn mãi thanh cao.
Còn sức mạnh nào hơn cả tình yêu
Anh chắc chắn có ba người mộng tưởng
Anh sung sướng được là người ích kỉ
Vì tim anh luôn nghĩ chỉ mình em.
Em yêu thương! Hỡi em xa nhớ
Một mối tình vô vọng vẫn chờ mong
Anh sẽ sống không bao giờ trọn nghĩa
Nếu vì em mà tan nát tình yêu
Anh sẽ trách trọn đời sao yếu đuối…
Anh chợt nghĩ cõi đời mù mịt quá
Em đi vào thế giới hồn ma
Tất cả quanh em biết đâu là thật giả
Ngày mỗi ngày oan khổ đời em
Chẳng buông tha khi những tiếng em nguyền
Nước mắt - Cười và tiếng khóc - Điên.
Ôi! Đôi mắt duyên mỏi mòn và luyến tiếc
Chân trời xa mây biếc cánh lòng ta
Ôi! Đã tàn qua …một thời hoa…
Đời là mưa sa… hương sắc phai nhòa…/.
Kỉ niệm Thái Nguyên
Gọi tên em
Quê tôi chừ mô tê răng rứa
Tiếng mưa từng giọt lắng sâu
Dòng sông chèo khua sóng vỗ
Đợi chờ con nước mênh mang.
Bông súng trắng da em ngần trắng
Cánh hoa hồng sương đọng long lanh
Đã lỡ xa rồi nơi đô hội
Một cõi hồn dõi cánh đồng quê.
Đâu vết chân bùn in gót
Vai áo mềm tóc hương bưởi thơm
Những đêm sao trời vời vợi
Cỏ triền đê…gió lao xao…
Chợt được tin em vào đại học
Hồn anh bộn bề xao xuyến mông lung
Chúng mình hẹn Hồ Gươm thơ mộng
Đêm hội hoa đăng mờ hơi sương.
Phút giao thừa cầm cành hoa lộc
Dìu nhau đi quên cả rạng mai
Hơi ấm bàn tay nhớ ngày xưa ấy
Mỗi mùa xuân về anh gọi tên em.
20-09-2002
Ánh sao
Em là bông ban trắng
Anh gọi tên em tiếng vọng núi ngàn
Em là dòng sông
Anh là ánh trăng vàng soi bóng
Anh gọi tên em
Rừng xanh sương mù khuất lối
Gọi tên em
Sóng buồn lan xa
Anh muốn là ánh lửa
Tìm em suốt đêm dài
Anh muốn là sao Khun Lú
Chờ em
Gọi tên em
Em ở đâu
Sáng lên bầu trời huyền ảo.
5-08-2003
Đón em về làm dâu
Những đêm trăng rừng mắc võng
Dòng sông soi bóng nhịp cầu
Anh, một mình anh thôi
Nhớ em phương trời xa vắng.
Bên sàn tay em se chỉ
Thêu trăng lên chiếc piêu hồng
Cây bưởi hương thơm lồng bóng
Con thuyền độc mộc êm trôi.
Thoảng nghe lời em gió gọi
Đợi chờ mùa rẫy đơm bông
Sông Đà vào ngày hội mới
Vòng xòe nới rộng vui chung.
Đôi ta yêu đất yêu mường
Gắng công chăm lo mùa vụ
Lời thương anh chưa kịp nói
Nắng đã tràn lên xanh sắc thu.
Nương đồi phủ kín những hàng cây
Chồi non tre trúc níu mây bay
Ngỡ ngàng chim nhỏ mê say hót
Ong vàng tìm nhụy hoa bắp lay.
Nong tằm vào kén mấy buổi nay
Khung cửi chờ em cuộn xa quay
Bếp hồng men ủ lên hương rượu
Chưa uống nghe lòng đã ngất ngây.
Xuân mới em về làm nàng dâu
Tân Lập quê anh thỏa khát khao
Pi Toong, Hua Lon… ơi người đẹp
Nhớ lắm, thương nhiều đôi bàn tay.
07-05-2003
Nếu một ngày ….
Bao giờ đỉnh núi Hài
không làn sương sớm
Chiều nào ngang trời bản Lầu
không áng mây bay
Dòng suối Nậm La
quên ngân tiếng hát
Mó nước trong lành
vắng bóng hình em
Anh còn mơ mộng đắm say
Có em tình yêu…quê hương Miền Tây
20-07-2003
Bên sông
Bên sông anh là viên cuội trắng
Lá hàng cây hát gió ngàn khơi
Là con thuyền tròng trành trên sóng
Là vầng trăng ru bờ cát xa vời.
09-08-2003
Dòng sông
Quê hương mình chung một dòng sông
Rặng tre làng bao đời soi bóng
Người xa quê mang bao niềm mong nhớ
Hồn đất tình người son sắt thủy chung.
1975
Em ngủ
Chiếc cầu treo
Đong đưa nhịp võng
Nghiêng dòng suối trong
Cánh ban rừng
Rung lá tơ non
Gió êm nhẹ vuốt
Ngôi nhà em
Như bông hoa núi
Nở ven chân đồi
Khe nước mát
Hát ru khúc nhạc
Bao lần anh lang thang
Dạo quanh nhẹ gót
Tìm em
Xốn xang làn gió đồng
Giờ này em say giấc nồng
Bập bùng s á ng rừng lửa trại
Đêm qua bản làng mừng xuân
Em là nàng tiên đêm hội.
15-08-2003
Chiều xa
Cửa sổ phòng em mở ngỏ,
Ngạt ngào hương bưởi vườn xanh
Ơi nụ hồng tươi hé nở
Hạt sương tròn đọng long lanh.
Đôi ta bên nhau
Chim ríu rít trên cành
Khi xa cách vấn vương ngàn nỗi nhớ
Anh gọi tên em tiếng khèn đầy thung núi
Lấp lánh trăng ngân dòng suối trong.
Nhớ buổi ban đầu anh cầm tay em
Anh nghe bồi hồi tim nghẹn
Lời yêu ngập ngừng chưa nói
Ơi người…giờ ở nơi đâu…
23-08-2003
Thư lính
Nhiều khi anh nhớ em
Nhớ đôi mắt xa xăm đắm đuối
Giấu ánh nhìn dỗi hờn mỗi lần lỡ hẹn
Những cuộc hành quân dọc đường dài đất nước.
Anh nhớ một thời
Chúng mình yêu nhau mê say
Đôi mắt em như những vì sao dẫn anh về phía trước.
Cuối con đường em đợi chờ anh
(Bao đồng đội vẫn đều nhịp bước
Như không hề có cuộc chiến tranh)
Thời gian giữa trạm dừng quân
Anh dành cho em tình yêu của người lính
Lá thư viết trên báng súng
Biết em mòn mỏi ngóng trông.
Ngày mai anh vào trận đánh
Ngỡ gặp em đêm nay
Lại một lần lỡ hẹn
Xin em đừng giận anh.
21-03-2003
Thơ
Thơ ru lời của gió
Thơ tô màu phượng vĩ
Thơ âm vang giọng đàn
Thơ hát tình của núi
Gió xuân mỉm hoa cười
Phượng hè ngời sắc lửa
Sương thu giăng mặt hồ
Núi đông tràn truyết trắng
Tôi đi gom sợi nắng
Ném thơ vào hư vô.
08 -06-2005
Trên sông
Trăng xa xứ ngọc
Rải ngàn tơ xanh
Em kề bên anh
Thơm hương suối tóc
Chèo khuya độc mộc
Sóng vỗ tròng trành
Bâng khuâng làn gió
Vỡ nhịp trăng đang
Tình hoang duyên nỡ
Gửi vào hư vô.
17-07-2005
Thuyền và biển
Giá đừng có thuyền dậy sóng
Sóng đâu hát lời trùng khơi
Giá đừng có thuyền nhẹ trôi
Mây xa bồng bềnh biển biếc
Giá đừng mênh mông là biển
Ai người đo ván đóng thuyền
Tình yêu đôi ta như thuyền và biển
Gió lộng buồm căng nắng rạng chân trời.
14-08-2005
Khát
Uống đi em
Uống ánh trăng tan
Li rượu này
Chớ để tình mình vơi cạn
Anh khát hàng mi sóng mắt
Tình yêu nồng nàn em hiến dâng
Khát mùi hương từ vầng ngực em
Uống rồi uống nữa!
Em là mưa
Anh là sa mạc khát…
7-09-2005
Nhớ em
Có những con đường
Sau cơn mưa cát trải mịn màng
Chưa ai đặt bàn chân
Chỉ bóng hàng dương xao động.
Có bờ suối trong
Hàng tre rợp trùm cỏ mượt
Đêm qua không một làn gió lướt
Sương mai còn long lanh.
Có khoảng trời trong xanh
Những vì sao khuya lấp lánh
Mịt mù những ngày tháng bảy
Hôm Mai chưa một lần gặp nhau
Em ở đâu ơi em?!
Đêm nay có mong chờ anh tới
Rừng Tây xạc xào gió gọi
Lũng vàng đầy ánh trăng.
1981
Núi Đồ Bàn
Đồ Bàn sương giăng đồi sim tím
Tìm em thơ thẩn biết đâu tìm
Trời xa non nước mờ hư ảo
Nắng đậu bờ vai sầu lên cao.
21-09-2005
Cuội
Cuội ngồi dưới gốc cây đa
Bạn cùng trẻ nhỏ vui là chăn trâu
Lược trăng Cuội giắt mái đầu
Lúa đồng xanh vẫn biếc màu trời xanh
Chim ca ríu rít đùa cành
Áo mây ngũ sắc mong manh tháng ngày
Rượu và thơ - Cười ngất ngây
Chờ người nhân thế tỏ bày niềm riêng.
22-09-2005
Vô đề
Ai đem gieo mùa lên đồng trăng
Đem gieo sao mọc dải sông Ngân
Thần nông bốn mùa chăm lo vụ
Trời vừa biếc xanh lúa chín vàng.
9-10-2005
Hai mùa
Mùa ngày nắng, mùa ngày mưa
Làng quê đôi mùa mưa nắng
Thần nông cấy cầy bao đời thế
Để suốt bốn mùa lúa đồng xanh.
9-10-2005
Bên bến Sông Đà
Chỉ một lần đến bên bến sông
Mà sông Đà âm vang tiếng hát
Ai thuyền độc mộc chở hai người
Ta bâng khuâng thương bóng xa dần khuất.
22-10-2005
Đêm bến sông quê
Tôi gởi hồn tôi về phương ấy
Một nửa đời sóng vỗ tình quê
Chiều vàng nắng, nắng dần nhạt nắng
Giọt lệ thầm rơi trăng đỏ vào đêm.
Tình trải miên man theo khắp mọi miền
Chợt bâng khuâng ngập ngừng sóng nước
Cặp mắt nâu đêm thâu ánh lửa
Thuyền dừng một lần neo đậu bến bờ em.
Anh mơ huyền đêm, đêm sáng dần lên
Xôn xao gió vuốt mềm mái tóc
Sông vẫn hát ngàn lời của sóng
Lưu luyến tình người non nước thần tiên.
7-10-2005
Đêm xòe
Điệu xòe em lượn mềm
Váy nhung dài áo cóm
Sơn ca hót rừng đêm
Ai cũng nhìn say mê
Yêu em nhiều đến thế.
Ngời sáng lung linh bảy sắc đèn màu
Hình như em đội khăn piêu lên núi
Nên sắc hồng rực cả đồi nương
Hình như em tắm bên bờ suối
Nên từ ấy dòng nước biếc trong.
Đôi cánh tay thon dài ngần trắng
Đem cả mùa xuân thắm nở ngàn hoa
Hình như áo em cài đóa hoa trăng
Nên vồng ngực cong dáng nét đồi gò.
Bản làng mỗi mùa hội vui
Tìm em tôi theo lời hát
Biếc xanh dòng suối
Ngạt ngào rừng ban
Miệt mài đêm trăng
Váy hoa áo cóm.
14-10-2005
Bâng quơ
Tôi đi tìm câu thơ
Dạt dào sông Thương vương trôi nhành lá
Người chèo đò
Buông sào tương tư
Dòng trong dòng đục
Vọng từ thẳm xa
Cánh cò bay ra từ ô cửa sổ
Xanh trải đồng xanh
Làng lúa làng hoa vào mùa trẩy hội
Ai như thôn nữ đương thì lúa trổ đòng đòng
Vành nón ánh trăng
Má đào nồng thắm
Sợi tơ hồng nong tằm sang vụ
Yếm đào nhung lụa
Đôi dải bay bay
Gặp em, em đứng một mình
Bâng quơ anh hát một mình
Người xinh… cái tỉnh tình tinh…cứ tình.
22-10-2005
Lời ru bên sông
Gió đông xào xạc bên thềm
Canh khuya thao thức đêm dài
Người ơi xa cách cho tình vấn vương
Ru con con ngủ con hời
Mai sau con lớn nhớ lời mẹ ru
Mẹ ru lúa trĩu hạt vàng
Con ngoan đến lớp mẹ cha cùng đón con
Đêm ơi thương nhớ ngập lòng
Thương nhau người nhớ bến sông vẫn chờ
Bến xưa son sắt thủy chung
Cho dù bão tố vẫn không đổi dời.
24-10-2005
Chùm thơ vô đề
Bài I
Lên núi tìm vàng vàng chẳng có
Làm thơ khóc đời ta không đặng
Ngày ngày thơ thẩn bên suối vắng
Nhặt hòn cuội trắng ném lên trăng.
30-01-2005
Bài II
Anh là người đến với em muộn nhất
Em xin cảm tạ người đời
Sau vầng trăng kia
Lần đầu chàng Cuội lỡ yêu
04-11-2004
Tặng con gái và học trò
Xuân về cha lại làm thơ
Cuộc đời cha - một đời đèn sách
Ba mươi năm bút nghiên
Mười hai năm đứng trên bục giảng
Cha một mình lên núi tìm vàng
Ngang trời ngân vang câu hát
Làm nghề mộc đắm nhìn vân gỗ lát
Yêu tình đời gửi vào khúc nhạc
Tóc mây pha sương màu ngả bạc
Cha cười như vua gậy ăn mày
Cha từng đi khắp chốn đó đây
Nhiều tiến sỹ gọi thầy, sư phụ
Thầy ơi! khi nào về Hà Nội
Con từ Hạ Long xin lên đón thầy
Thầy ơi! Hạ Long lời con gió gọi
Con nhớ bài thầy dạy năm xưa
Con gái tôi và học trò tôi
Nay khôn lớn bước trên con đường lớn.
12-01-2005
Quên
Có những chiều nhớ thương
Quên sao trời đã mọc
Em đi quên hẹn về
Hoàng hôn tàn héo hắt.
07-02-2005
Nấm huyệt
Người vừa mất. Bên mồ xin nấm huyệt
Biết mai sau kẻ đến sau tìm
Từ thẳm sâu đất thầm ngân lên tiếng
Hai nấm mồ yêu ngời biếc trời cao.
18-04-2004
Xua cái chết
Cứ nằm là mơ
Cái chết đi như gió
Giơ tay xua
Gió quẩn theo mình.
02-11-2004
Hoàng hôn tím
Trăng muốn tròn vành nước
Sóng vô tình chuyển dời
Hoa đau thầm không nói
Từng cánh bay rã rời
Nụ bằng lăng không nở
Chiều tím. Hoàng hôn rơi.
06-02-2005
Xuân em
Xuân xưa em đã có trong anh
Rộn rã nắng tươi hoa thắm cành
Đông lạnh sương mù không lạc lối
Bóng em chợt hiện trước hiên mành.
06-02-2005
Viếng mộ
Li hương thấm thoắt ba mươi năm
Âm dương cách trở mấy muôn trùng
Xin làm cỏ xanh nơi phần mộ
Một cõi đời, một cõi hư vô.
10-05-2005
Di chúc
Lỡ mai chết em đừng yêu người khác
Anh tạm qua miền cực lạc hư vô
Ngôi nhà đừng để sương gió lạ
Một, rằm thương gửi Thơ và Hoa.
04-06-2005
Than phận
Thời tuổi trẻ theo nghiệp bút nghiên.
Gắng chí học hành tu thân lập nghiệp
Thầy giáo già xướng danh khoa bảng
“ Em lập danh rồi em về lập gia”.
Tưởng an phận thôi đành thủ thường
Đói nghèo theo luôn như đỉa đói
Chữ nghĩa trả thầy khăn mướp hưu non
gói liền một cục
Chìm nổi lênh đênh thất nghiệp đứng đường
Nào biết gì đâu nghiệp kinh doanh
Thua lỗ triền miên vốn mượn vay
Vận cùng xin đi làm gác cổng
Sếp ngoảnh tai trả lời rằng không !
Nhiều đêm lo nghĩ thức trắng không
Rừng sâu núi thẳm xa vợ con
Đãi cát tìm vàng cầu may số
Số vẫn còn may xác hãy còn
Xác còn chắc rồi còn vận may
Sách đèn thơ phú quên tháng ngày
Chữ nghĩa văn chương sao mà nặng
Ước bán bản quyền gặp ông Tây
Ông Tây đợi mãi mà chẳng gặp
Ngũ tuần tay vẫn trắng bàn tay
Nài nỉ vay vốn vợ, con gái
Cố in sách bán, “ bán cho Tây”!
Thôi nhé! Kể như phận trời đày
Nghêu ngao thơ - nhạc bạn gió mây
Gió đi đằng gió, mây bỏ mặc
Chết được là may, sống lắt lay.
28-04-2004
Đặc sản
Muông thú trên rừng cỗ lòng là đặc sản
Chia nhau đi tìm gia vị từng loài
Cả lũ cười vang, mồ hôi toát
Mình được mang hơi của đại ngàn.
02-06-2005
Tâm sự
Thơ chất đống ngại mối xông
Bán chẳng được cho xót công
Ra vào mình - tớ thương nhau nhỉ
Cốt cách giữ gìn gương sáng trong.
31-05-2005
Tặng thi nhân
Hoa không hương thường phô màu sặc sỡ
Ngào ngạt thơm xa chẳng nói bằng màu
Ta yêu hoa nàng thơ thường gõ cửa
Chuốc rượu mời trăng tri kỉ - thi nhân.
29-05-2005
Vui phận nghèo
Nhà thơ nhà dột lợp mái cọ
Ao nhỏ vườn con luống rau xanh
Nắng hưởng mát, mưa nghe nhạc
Rược có thức, bạn trăng thanh.
29-05-2005
Vô đề
Ông là nhà thơ ạ!
Tôi chưa đọc thơ ông
Vợ sai nhiều việc vặt
Nợ nàng thơ chất chồng
Ông là nhà thơ hử?
Tôi không có thời giờ
Mưu sinh dày công chuyện
Thơ dành người mộng du
Em xin chào nhà thơ!
Bản thảo nào dư thừa
Em đổi rượu bác uống
Nàng thơ chờ mong mơ.
10-11-2003
Cho người tập làm thơ
Người tập làm thơ, tập lang thang
Gót bùn Cuội mơ gặp ả Hằng
Mây vít vổng cao rồi hạ thấp
Gió chiều thổi dọc rẽ đường ngang
Người tập làm thơ, tập lang thang
Suối rừng mơ ước thành rượu vang
Chùa Hương bốn mùa xanh rau sắng
Thơ đề vôi quét quét nên chăng?
Người tập làm thơ có biết không?
Khói rơm cay mắt cả Tào ông
Hăm ba ngày tết rồi thả cá
Cá trở về nguồn với lạch sông.
15-02-2005
Chàng say
Tấu nói:
Chàng say nào cũng rượu
Không rượu anh buồn không thèm nói
Anh nói bằng lời rượu say.
* * *
“Mường Trai” anh gọi là “chai”(1)
“Pi Toong” anh gọi là “bi đông”(2)
Sông Đà anh ước là sông rượu
Để anh mời đủ cả Thượng đế nhân gian.
Một chén đầu là đi một chân
Thêm chén nữa hai chân đi đều
Mười ngón tay ta uống mười chén
Tự phạt năm chén vì chưa cạo râu.
Trăng sáng anh bảo trời thắp đèn dầu
Đường rộng không đi anh đi xuống ruộng
“Ba say chưa chai đâu”(3)
Anh đi bằng hai chân tay.
Say triền miên say đêm tiếp ngày
Ruộng nương bỏ cỏ cao hơn núi
Mùa này thất bát mùa sau chẳng khác
Nhà dột, cột xiêu vợ con nheo nhóc.
* * *
Tiếng vọng:
Anh đâu biết nhà người có ăn có học
Không ngừng nỗ lực đổi mới đi lên
Mong có một ngày đầu óc anh biến chuyển
Đừng một mình uống rượu hóa tiên.
22/7/2002
(1,2) Tên địa phương nhớ theo dụng cụ đựng rượu
(3) Ý là “ ba chai vẫn chưa say”.
Vườn xuân
Tuyết đông lạnh trải qua
Chắt giọt nắng sương sa
Sắc hồng trời cao lộng
Nương đồi xanh bao la
Ong say làn gió mật
Bướm đua rộn đường hương
Xuân thắm bừng đôi má
Tình nồng thêm vấn vương.
Vườn cuối xuân sang hạ
Quả chín ngọt môi mềm
Đôi tay ngà thơm mát
Níu hồn người chia xa.
19/10/2005
Say tỉnh
Say mà tỉnh, tỉnh mà say
Hoa quỳnh thắm nở ánh ngày vội quên
Trăng thanh sương đọng bên thềm
Núi mây nắng mới ngời lên đỉnh trời
08-05-2005
Thuyền và biển
Thuyền yêu biển đằm sâu
Lặng im không tiếng gió
Biển yêu thuyền ồn ào
Muôn ngàn con sóng vỗ.
20-04-2005
Bài thơ tặng
Bầu trời cho anh mây và trăng
Bầu trời cho anh dòng Ngân Hà và cầu Ô Thước
Mặt đất cho anh rừng cây và đại dương
Mặt đất cho anh lan thoảng một làn hương
Ngôi vườn cho anh biết bao màu hoa
Ngôi vườn cho anh rộn ràng chim hót
Nắng vàng cho anh nồng nàn hơi ấm
Nhưng em ơi!
Mây và trăng anh không thể đem ra nơi chợ phiên
Rừng cây và đại dương hằng ngày không nuôi anh được
Bông hoa anh hái rồi sẽ lụi tàn
Nắng dẫu huy hoàng rồi vô nghĩa ơi em
Chỉ có em - một mình em thôi
Người duy nhất dìu anh từng bước đường đời
Vượt qua gánh nặng đời thường miếng cơm manh áo
Xoa dịu nỗi thương đau mỗi lần vấp ngã
Em là Nàng tiên - là Thơ - là tất cả
Chỉ mình em - duy nhất em thôi.
20-04-2005
Khắc nghiệt
Từ căn phòng này đói rét ta ra. Một màu vàng phủ sân trường, mặt đường, mái nhà, cây choàng lá úa.
Kì lạ! Gương mặt người, áo hoa và tất cả một màu vàng, vàng khắp nẻo gần xa.
Có nghĩa gì đâu chỉ một cái tên mẹ cha đặt giữa một ngày rét giá…Như buồm phiêu chập chùng cơn sóng, rồi tả tơi đáy thẳm nằm im.
Hỡi em! Một kiếp giang hồ, phiêu bồng một đời khổ đau, lỡ dở… Hoa tươi phút giờ, hương sẽ tàn phai, sắc sẽ nhạt úa. Em đẩy hộ con thuyền anh qua bến bờ khắc nghiệt. Linh hồn anh…bùn đất đời em.
02-11-1974
Giống và khác
Ta là con cá hề từ biển lên rừng(1)
Người là con trăn hoa nằm vườn bách thú
Cảnh sống khác nhau mà thương cảm nhau
Chúa trời công bằng cả hai ở chốn thiên đường.
(1)Cá hề: một loại cá cảnh
15-07-2005
Sông Ngân
Sông kia trước đã khô rồi
Muôn vì tinh tú rải lên phơi
Ả Hằng, chú Cuội cười ma quái
Một tiếng thơ ngân vút lưng trời
27-03-2002
Nơi bệnh viện
Trong bệnh viện
Tôi gặp những bệnh nhân
Người mẹ khóc
thương con nhỏng nheo ốm
Ngoài ô cửa sổ
chiếc lá vàng trên cây còn đậu
lá xanh rơi
Đêm nghe tiếng chim lạc bầy
Người mẹ khóc xa nhà nhớ bản
Hay người mẹ đau
không tiền mua thuốc
Người mẹ ấy tủi thân?!
Có tiếng khóc
không cho riêng mình
Gia đình có con em
không bằng bè bằng bạn
Học đua đòi lâm vào tệ nạn
Bệnh trọng hiểm nguy
dọa cướp đi sinh mạng
Não nề một thìa cơm, lưng cháo
Cặp lồng những cọng rau xanh xao
Bệnh nhân chẳng chịu ăn
Người thân không sao nuốt nổi
Cách nhau một con đường thôi
Tôi nghe tiếng nói tiếng cười
Nhiều người bụng phệ xe hơi
Tìm thú vui ẩm thực chốn này
Họ hò tới - Chúc nhau
Nhà hàng
thêm bia lon đặc sản
Ôm vai cô bồ trẻ
Hát nữa đi em
anh vừa thắng quả!
Họ đâu biết
bao thân nhân
bệnh nhân trăn trở
Kẻ mất, người còn
gang tấc mà thôi.
29-06-2002
Tiếng mùa thu
Chiều xuống dần, một mình bên suối
Ta tự trốn mình còn biết tìm ai
Hai nẻo đường bằng lăng tím lặng
Cơn gió mùa thu trút lá vàng rơi.
Ai đó gọi ta trở về kí ức
Nàng lỡ mang theo kỉ niệm xa vời
Một thuở yêu xưa mắt nhìn đắm đuối
Xanh sắc màu thu, xanh đất, xanh trời.
Ai đó gọi ta? - Không một bóng người
Sao dòng chảy mùa thu trong đến vậy
Nghe thấu lạnh rợn vang từ đáy óc
Làn rêu xanh nặng bước ta qua.
Đừng gọi nữa tiếng mùa thu sợ lắm
Sắc vàng xanh đau đớn cả kiếp người
Cô đơn lắm! Thu ơi …đừng đến vội
Lỡ gọi tên nàng hay tiếng lá rơi.
1-11-2007
Sông Đà
Có một mùa thu
Chiếc lá vàng bay cuốn theo dòng suối
Mảnh hồn ai âm thầm nơi sương khói đại ngàn
Bờ cát mơ màng lấp lánh ánh trăng tan.
Ta nghe lời gió nói
Ta nghe tiếng chim ngân
Ta nhìn mây vương đỉnh núi
Thoáng bóng nàng sơn nữ lướt qua miền tâm thức
Đôi mắt nàng mơ màng long lanh.
Có một mùa hè nóng bức
Bầu trời hạ thấp xuống bờ vai
Ta nghe ghềnh thác thét gào
Ta nghe vạt rừng lay động
Mưa! Mưa cứ rơi
Trắng trời nắng núi đại ngàn chuyển rung
Sông Đà rưng rưng nước mắt
Sông Đà mang mang nỗi niềm ưu tư.
Đã bao đời Sông Đà điểm tô xóm làng chân núi
Đã bao đời Sông Đà thao thức
Sông Đà bâng khuâng dưới mảnh trăng rừng
Sông Đà ru mình trời sao đêm dát ngọc
Đêm nay sông Đà cùng ai rạo rực
Sông Đà thắp lên ánh bình minh rạng ngời thế kỉ
13-12-2005
Nhớ thảo nguyên
Em gieo mùa lên cánh đồng thảo nguyên
Trăng xuống thấp đồi chè xanh ngời biếc
Lời hát em hay tiếng chim rừng
Nhạc đàn âm vang thác ngàn ngân nga.
Đôi mắt huyền nhung, làn da ngọc ngà
Đôi môi dậy men tình gợi sóng
Hương ngạt ngào vương vương sợi nắng
Hương cỏ hoa thơm lối đường xa.
Bất chợt gặp em giữa thảo nguyên bao la
Em thẹn thùng che vành nón trắng
Thương dáng em gầy hoang sơ đồi vắng
E ấp bông chè đang nụ tháng ba.
Miền đất yêu thương tha thiết tình ta
Đêm trăng ấy bóng hình em gái
Màn sương giăng thì thầm tiếng suối
Ngan ngát ban rừng mỗi bước người qua.
21-12-2006
Sa Pa
Xe đi trong mây
Mây lạc lưng núi
Cây và sương giăng
Lạc giữa bầu trời.
Chập chùng cánh rừng nguyên sinh
Ruộng nương xanh triền đồi xanh ngút ngát
Đàn bò thung dung gậm cỏ
Tiếng mõ chiều tha thiết ngân xa.
Ơi Sa Pa..
Lung linh ánh điện tầng cao
Thành phố rực rỡ hoa đào
Thành phố có em một thời thương nhớ
Bao đêm anh hằng ấp ủ
Về thăm quê em núi phủ sương mờ
Ơi Sa Pa … Sa Pa.
21-12-2006
Xuân sang
Bầu trời tự do gọi những đàn chim
Choàng mây thẳm lên đôi cánh trắng
Mênh mông lắm tầng không trung cao rộng
Gió mùa reo đưa hương đồng ngất ngây
Ngang lưng trời ngân vang lời hát
Giàn thoi đưa dệt nắng lụa vàng
Tổ ấm đại ngàn chim đôi kết bạn
Mùa xuân vừa sang! Đây mùa xuân sang.
1-11-2007
Nghe đàn
Từng ngón thon dài lướt trên phím đàn
Hồn người chơi vơi dâng làn sương ngàn
Mái tóc nhung xanh long lanh mắt ướt
Hồn ta nhập vồng ngực ngà trắng muốt
Hồn ta nương chiếc dây lưng thêu hoa óng mượt
Hình bóng em ngả xuống cây đàn má đào hồng thắm
Đôi làn môi tươi đỏ mịn màng
Khi ánh đèn đêm cửa phòng vừa tắt
Anh gửi hồn mình thao thức với vầng trăng.
16-01-2006
Mời trăng
Cành tre trăng đậu nên cong
Sóng xô suối nước nên vòng trăng tan
Hỏi trời cho mượn chiếc thang
Lên mời trăng xuống mặt nàng đỏ không.
11-02-2005
Tâm tưởng
Hoa cứ nở đằm sâu trong tâm tưởng
Mây lạc dòng trôi theo suối ngân reo
Từng đêm trăng kéo ánh ngày thắp lại
Sương trắng bồng bềnh vắt đỉnh non cao
11-02-2005
Lời rao
Ai mua bánh nào? Bánh nóng đây…
Lời rao trong đêm đông giá lạnh
Người tiều tụy bước đi dáng điệu xiêu gầy
Lời rao vọng cuối đường góc phố…
Có lúc lời rao ngập ngừng bỡ ngỡ
Lối vòng quanh co, ngõ tối tỏ mờ
Xóm nghiện, ma cô vật vờ phát vãng
Vẻ quyền quí giàu sang bao ngôi biệt thự..
Ôi lời rao! Lời rao như những nhát dao
Chém vô hồi vào con tim ứa máu
Ôi cánh đồng xanh thuở nào - một giấc chiêm bao
Túp lều tồi tàn phận nghèo đổi kiếp!
Ai mua bánh nào? Bành nóng đây…
Người rao hàng một đời mưa nắng
Từng ngày từng giờ lời kinh cầu niệm Phật
Người nghèo kiếp này mong đợi kiếp sau.
30-10-2006
Tình buồn
Buồn ơi chớ vội theo người
Cho rơi vàng lá một đời khế chua
Buồn ơi sao cớ hẹn mùa
Để thu vương nắng sương thưa cuối ngàn
Ta buồn duyên phận dở dang
Mòn mỏi tàn úa lỡ làng kiếp hoa.
02-01-2006
Vườn xưa
Những cánh chim non xập xè khẽ động
Vòm lá rung rinh lấp lóa bụi hồng
Làn sương lặng xôn xao khung vườn nhỏ
Cỏ mượt lên xanh ngút ngát trời trong
Chợt mơ hồ theo cánh bướm bay tung
Hương vương nhẹ thoảng buông làn gió
Ơi mùa xuân lại một mùa thương nhớ
Người ở phương nào xin trở lại vườn xưa.
18-04-2006
Hoa thơ
Hoa hồng rồi tàn
Gai thêm nhọn sắc
Lặng thầm hoa lan
Một ngày đổi khác
Nụ môi tươi thắm
Yêu thương một thời
Bao đêm thổn thức
Nàng trao tặng người
Một mình anh thôi
Hoa đèn lỡ hẹn
Nụ hoa bằng thơ
Dâng ngát hương đời.
10-06-2005
Sang sông
Sang sông thì phải lụy dòng
Mòn mỏi mắt khát chờ mong đã nhiều
Lỡ yêu rồi… cứ vì yêu
Đồng lòng cùng quyết chống chèo đò sang.
24-09-2005
Tặng bác Kỉ Hiểu Lam
Làm quan như bác đáng mặt quan
Ghét đời ô trọc thói gian tham
Hòa Thân ma quỷ lừa dân nước
Vẹn một lòng trung Kỉ Hiểu Lam
Non sông còn mãi vững âu vàng
Tận trung với nước hiếu với dân
Diệt trừ bạo tàn vì nhân nghĩa
Mở rộng vòng tay vui kết đoàn.
28-11-2005
Gửi Thúy kiều
Anh chẳng dại khờ như gã Đông Ki Sốt
Em tưởng mường thế nào tùy ý em
Hạt cỏ bên đường chờ sương nhẹ mỏng
Có một mầu xanh trải màu lên xanh.
Phận gươm đàn nặng gánh nước non.
Nàng Kiều hỡi xin nghìn lần tạ tội
Tình nghĩa phu thê cho được đi về.
Càng yêu em nhiều, yêu em nhiều hơn.
Cửa phòng the đừng nhé tủi hờn.
Hồn phiêu bồng anh quên mình phiêu lãng
Ba trăm năm rồi, ba trăm năm nữa
Thác vẫn còn cỏ mãi còn xanh.
13-9-2005
Cây đàn
Mấy sợi dây đàn chung phím
Gợi bao sắc màu thanh âm
Thời gian dần trôi khoảnh khắc
Nỗi lòng xao xuyến bâng khuâng.
Tiếng xa trong tiếng gần đục
Gửi gắm lẽ đời vinh nhục.
Nỉ non đêm dài thanh vắng
Lệ tràn biết mấy nắng mưa.
Đàn ơi! Ngân lên, ngân lên
Lan xa cùng trời cuối đất
Vọng vào vách đá vô tri
Gửi hồn suối ngàn chim hót
Sợi tơ luồn kim se chỉ
Gươm đàn cùng người ra trận
Đàn ca bài ca chiến thắng
Phố phường muôn ánh cờ hoa.
Bốn ngàn năm đây hồn ông cha
Mãi vọng lời ca đất nước
Đàn ơi cùng ta hãy hát
Dạt dào biết mấy lòng ta.
19-10-2005
Dư âm tiếng gà
Hỡi ôi!
Giữa hai canh gà
Một người vội vã ra đi.
Mới hôm nào
Anh là người tốt
Nhường nhịn người thân
Yêu thương bạn bè như ruột rà
Hi sinh vì đồng đội
Có nghĩa, có nhân
Trái tim anh một thời
Bùng lên ngọn lửa ngút cao dữ dội
Một khoảnh khắc thôi
Lơ là cảnh giác
Tha hóa phẩm chất
Cửa quyền, hách dịch
Tham nhũng, trù dập
Tự mãn, tự kiêu
Sa đà vào ăn chơi trụy lạc
Chiếc lá còn xanh tự rời cành
Buông mình theo dòng đời đục tối
Bóng ma đêm đen đưa anh vào con đường tội lỗi.
Tôi viết cho anh và viết cho ai
Ở nơi chín suối
Vang vọng dư âm tiếng gà lần cuối.
26-10-2005
Chiều Sơn La
Ơi Sơn La…! Sơn La…
Một chiều mây trắng núi…
Người con gái ấy..
…Đã xa …
Một chiều…
Em đến thăm tôi…
Ánh mắt rạng ngời…
Mái tóc bồng bềnh…
Nhịp đời sinh sôi…
Công trình thế kỉ ngày mai…
Sơn La ơi…
Âm vang lời hát…
Điện sáng lung linh…
Ước mơ dạt dào…
Khơi niềm hạnh phúc…
Tà áo em bay…
Má hồng sắc thắm…
Ngả nghiêng say…
Lòng người du khách…
Một lần đến Sơn La…
Anh chẳng muốn về…
Tình nồng lưu luyến…
17-01-2003
Đêm thức
Đèn khuya chong bên cửa sổ
Ánh bình minh chớm đêm vừa sáng
Nàng thơ dìu trăng mờ huyền ảo
Ngửa mặt nhìn trăng nhớ dáng hình em.
08-07-2005
Thà
Thà biển hẹp cánh buồn chưa mỏi
Vạt nắng chiều che nửa phương trời
Đảo nhỏ sương mờ buông màu biếc tím
Thuyền trăng ai vừa ghé bến bờ em.
08-07-2005
Đường xưa lối cũ
Dòng suối cũ lối đường xưa
Hàng cây tắm nắng gội mưa khác rồi
Nhà em mái ngói hồng tươi
Em là nhan sắc thêm ngời sắc xuân
Bâng khuâng chân bước ngập ngừng
Trắng tay trắng nỗi em dần quên tôi.
20-05-2004
Tiếng hát đêm trăng
Hoàng hôn vừa khép tím chiều buông
Sương nín lặng rì rào tiếng suối
Vọng lời hát lửng lơ sườn núi
Người tim quên, người nhớ người thương
Nỗi cô đơn giăng mắc một niềm riêng
Nên xốn xang bồng bềnh câu hát
Mảnh trăng cong nối hai đầu xa cách
Vì sao mai lấp lánh phía trời em.
25-07-2005
Trên đập Sông Đà
Ta ngăn dòng sông Đà
Biển hồ dâng lời hát
Nguồn thơ nguồn điện sáng
Thắp lên ngàn ước mơ.
08-07-2005
Vườn xuân
Đông qua rét hết ấm xuân nay
Nắng vàng lấp lóa vườn trong mây
Mênh mang đào, mận đua chen nở
Ngan ngát nương đồi hương ngất ngây
Chấp chới vườn xuân ong bướm bay
Mái tóc buông dài má đỏ hây
Cầm tay em nói xuân rồi đó
Sóng mắt ru hồn tình nồng say.
24-09-2005
Phiên chợ vùng cao
Làn mây bay vương làn khói tỏa
Suối nguồn âm vang thơm ngát hương rừng
Có tiếng chim ngân lưng chừng vách núi
Hạt cỏ may vương sương chiều rơi.
Tiếng khèn ai ngang sườn dốc chơi vơi
Rung nhạc ngựa váy ô xòe chấp chới
Làn suối mát thoa má hồng gió nhẹ
Gió ơi gió đừng rối tóc em tôi.
Phiên chợ vùng cao nối trăm ngả đường.
Quả còn lửa ngời sắc hồng đỉnh núi
Cùng sánh vai nhau ngập ngừng bên suối
Thác Bạc, Cầu Mây thương làn môi xa.
1-10-2007
Câu hát vành nôi
Vành nôi chao sóng dập dềnh
À ơi… câu hát mông mênh tình người
Hoa thơm trái ngọt làn môi
Câu thơ dải lụa đất trời mẹ yêu
Con mơ trăng vút cánh diều
Mẹ là ngọn gió thương yêu tháng ngày.
25-07-2005
Kính tiễn
Kiến nằm mơ màng giấc nồng say
Chuyện xưa voi chịu thua nhà ngươi
Phép thuật cao tường nhường xin chút đỉnh
Tỉnh rồi…kính tiễn! Ngẩn ngơ ai.
10-07-2005
Ruồi và kiến
Ngươi cũng biết bò lại biết bay
Người đời xem ngươi ghê tởm thay
Kiến ta cần mẫn xây sự nghiệp
Quật đổ vua voi ngã lăn quay.
14-07-2005
Hoa thủy tiên
Em là đoá hoa thủy tiên
Anh là chiếc cốc pha lê
Nắng vàng chuốt ngọc
Long lanh, long lanh..
Tình nồng say…
Giờ này anh đã mất em
Con đò tròng trành neo về bến lạ
Lòng quặn đau chua xót tái tê
Nhớ cuồng điên một bóng hình
Tim anh ngập tràn muôn vàn mảnh thủy tinh vỡ nát.
06-09-2005
Pho tượng cát
Những pho tượng cát nói với bầu trời và đại dương
Ta đã sống một cuộc đời chân thực của con người
Nắng mưa…và bão tố…
Biết một lần thăng hoa trước khi trở về miền cát bụi
15 -06-2005
Dấu đường
Các anh ta giờ ở đâu
Bỏ lại con đường góc phố
Quê nhà một hai duyên nợ
Phong trần còn dấu Nguyễn, Lưu.
15-06-2005
Âm vang
Tia nắng cuối cùng khép cánh cửa hoàng hôn
Tiếng côn trùng muôn loài vọng từ ngàn năm
Xa xôi và hồng hoang tiền sử
Mặt đất tan vào thẳm sâu hố đen vũ trụ
Lớp lớp cuồng nộ bao dòng sông
quật mình vào vách núi
Biển cả mù sương
Mầm cây cựa mình
Câu thơ lật lên từ cát
Nhỏ nhoi một linh hồn
Ngời vút trời cao biển rộng
Phôi thai bao cánh rừng hồi sinh
Âm vang công trình thế kỉ.
07-12-2005
Dẫu biết
Dẫu biết
Không thể đem nhung lụa phủ lên đỉnh núi cao
Dẫu biết
Cây đại thụ tự mình đi vào hư vô muôn kiếp
Ta đã yêu
Nhầm một người con gái
Tình yêu trôi qua như cánh bèo ru êm mặt nước
Bao người con gái yêu các chàng trai
Mấy ai biết được thần tượng của mình trở thành
tầm thường.
Không tiền tài, danh vọng, tương lai
Tất cả ở họ là gì?!...
Thà làm vầng trăng
Cứ một đời nửa tròn nửa khuyết
Thà làm tiếng sấm cuối mùa
Nổ tan vào bầu trời rồi lặng tắt
Một phút, một giây
Trọn đời chói sáng.
07-12-2005
Hồi sinh
Đã mờ những dấu chân qua miền lốc bụi
Bạc trắng bờ vai mái đầu xanh nồng hơi cát lửa
Dịu êm trong đêm tiếng thở
Lặng im trong đêm mưa rơi
Bàn chân ai còn in dấu ruộng đồng
Năm ngón xòe như một bàn tay
Như triệu triệu bàn tay
Níu vào hiện tại
Hướng tìm tương lai
Có mùi hương từ bùn đất
Bàn tay ôm tròn gốc rạ
Hoang vu và huyền thoại
Lúa trổ thì đòng đòng
Ngọn gió nào mang đi
Thi hứng từ muôn đời
Mong manh tờ thơ tôi
Dẫu có một ngày mặt đất không còn
Tôi vẫn xác tin
Vũ trụ đẫm hơi sương
Giọt mồ hôi là sự sống.
06-12-2005
Tháng ba
Xin đừng hẹn gặp tháng ba
Nhịp cầu Ô thước người xa không về
Thu tàn đông lạnh lê thê
Cúc vàng muộn nở tái tê cõi lòng
Cầm bằng người vắng bóng không
Để sầu chín nhớ mười mong lại đầy.
15-12-2005
Nhớ Hồ Gươm
Năm xưa dạo gót quanh bờ liễu
Mặt hồ in bao dáng Kiều thơm
Hoàng hôn buông thu mờ sương mỏng
Ôm mộng tình đời xanh cả Hồ Gươm.
22-06-2005
Vọng cầm
Làn gió bâng khuâng động mặt hồ
Người đàn vọng khúc Long Thành xưa
Đem thơ hong dưới trời hửng nắng
Lặng câm buồn thương mấy đường tơ.
30-05-2005
Mùa xuân
Em đừng ví anh như con thuyền
Thuyền có bao giờ neo riêng bến đậu
Một đời anh không thể
Chịu số phận lênh đênh nổi trôi
Giữa mênh mông biển khơi và chập trùng sóng cả
Anh nguyện là
Âm thầm dòng suối mát trong
Tưới chăm cánh đồng khát vọng
Hàng cây hát gió ngàn năm
Thảo nguyên lên xanh ngời biếc ánh trăng
Ngạt ngào hương thơm trái chín đầu cành
Mùa xuân - hoa núi
Mùa xuân - em .
21-08-2005
Mó nước
Mó nước bản mình trong vắt trong
Nguồn xa xa tận mấy rặng non
Già trẻ xum vầy bao thế hệ
Mùa lại mùa xanh thêm ruộng vườn
Mó nước mát lành suối lượn quanh
Tiếng chim đua hót giọng ngọt mềm
Có người thiếu nữ soi gương tắm
Chải mái tóc dài mắt long lanh
Mấy chàng trai trẻ buổi cày tan
Áo quần còn lấm dấu bùn loang
Hì hục rửa cày mài dao đá
Té nước đùa vui mấy cô nàng
Đã tự bao đời mó nước đây
Dấu mòn thềm đá ánh như mây
Hàng cây ai trồng vườn tầng lá
Trưa hè thả bóng xuống bờ vai
Dù có đi đâu xa tận đâu
Thương về bản nhỏ nhớ tìm nhau
Mó nước có nguồn cây có cội
Tình như chỉ thắm phai màu.
15-10-2005
Khát vọng
Một… hai … ba … từng bậc
Lên cao tầm nhìn xa hơn, rộng hơn
Ước được là cánh chim đại bàng
Rẽ gió mây bay về phía trước
Một..hai...ba...từng bậc
Ôi chiếc thang cuộc đời
Chân ta đã chồn
Gối ta đã mỏi
Tiếc một thời trai trẻ
Chiếc diều còn lên cao được nữa
Nhớ thủa nào
Khát vọng bỏng cháy nơi đây
Thiên đường của những người cầm bút
Ta ơn các anh ta
Ta kính trọng những người thầy
Sưởi ấm cuộc đời, truyền nguồn cảm hứng
Mặt đất…
bầu trời…
tình yêu..
cuộc sống./.
15-06-2005
Buồn
Lúc thoảng buồn dạo quanh phố nhỏ
Hàng cây lặng thinh cuộc vui tan rồi
Buồn vì sao im lời câm nín?
Dòng suối hững hờ…mây ngập ngừng trôi
Ta đi đâu? Buồn từ đâu diệu vợi
Phố chợ bon chen tìm kiếm hơi tiền
Tà áo đẹp theo chân người xứ khách
Câu chuyện hão huyền mơ giấc mơ tiên
Chẳng biết giấu đâu hết nhục kị hiềm
Rừng xấu hổ, rác rều đan kín mảng
Chai rượu đắng lên men lời rượu đắng
Của lộc trời phận gánh nặng ưu phiền
Đã lánh xa rồi bẩn nhơ đục tối
Lưới nhện bâng quơ những cuộc tình hờ
Khao khát mộng vàng đường thơ dẫn lối
Mỗi bước ta qua in dấu nỗi đời.
19-12-2007
Thu
Tiếng ngỗng trời khuya ấm những vì sao
Nỉ non đàn ngân ngang triền dốc vắng
Sa pa nắng lung linh ngời sáng
Thu đã sang rồi, thu sang đó em.
28-11-2007
Vô đề
Trăng hời trăng lại bên thềm
Gió vờn sương lạnh mỗi đêm khuya trời
Hương đồng, hương lúa… người ơi
Tha phương mòn mỏi đầy vơi nỗi nhà.
16-12-2007
Giọt sương
Thôi em, khóc nữa mà chi, tiếc nuối nữa ích gì
Anh vụng dại đành mất đi cả thời Hạ Trắng(1)
Vai anh đẫm làn nước mắt hay
giọt sương trăng thẫm ướt
Tình đang nồng nàn nào ngờ tình vội chia li
Anh xin em rộng lòng tha thứ kẻ khờ dại cuồng si
Trăm nẻo đường đời con tim anh u tối
Ừ phải rồi “ Mộng Cầm” em hỡi
Duyên phận đôi ta tình yêu muôn kiếp không thành
Đêm khuya lạnh rồi…chia tay thôi anh!
Hạ trắng qua mau, thu mới vừa sang
Anh gửi hồn mình nhuốn sắc cỏ vàng
Đốt nén tâm nguyền lá rơi về cội
Hóa kiếp luân hồi - Anh: giọt sương trăng./.
16-12-2007
(1)Tên một nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn.
Xuân sớm
Hờ ơ…ơ ớ…hờ…
Trời nắng sớm, sương buông chiều
Tìm em nơi xa vời
Con suối biếc, gió ngang trời…
Mẹ đưa em lên nương
Mùa vụ mới hoa ban vừa nở trắng
Bạn tình ơi cuộc vui tan rồi
Hương rượu cần còn vương trên ngực em…
Năm ngón tay ngà em hẹn mùa sau
Hội làng vui cầm tay anh ấm nóng
Hạt sương mai lung linh tỏa sáng
Hay tình em ước hẹn dài lâu…/.
Khai bút, mùng 5 tết 2002
1. Đã phổ thành bài hát XUÂN SỚM
- Nhạc và lời: Dương Tam Kha
Đêm rượu cần (1)
Em dắt anh vào đêm rượu cần
Lắng tình thuơng huơng rừng dịu ngọt
Hạt nếp tan thơm nồng trắng sữa
Sừng trâu cong nghiêng tiếng suối trong.
Ngọn lửa ánh hồng rực hoa lên cao
Má em ửng trào ngời tươi xuân sắc
Đôi cánh tay thon dài ngà ngọc
Vai kề vai mái tóc quyện nhau.
Làn gió mơn man lời em mời chào
Anh dừng chân bản em nghỉ tạm
Nhà em đơn sơ sàn tre vách nứa
Đêm nay trăng say anh về nơi đâu?
Ơi Sơn La! Lời hát ngân nga
Sông Đà hẹn vần thơ chưa cạn
Khúc nhạc hồn ta thì thầm tiếng gọi
Thương nhớ ngàn lần cô gái Thái Sơn La ./.
Bản Bó 25 - 07 -2002
1. Đã phổ thành bài hát, Nhạc: Xuân Dũng
Vài suy nghĩ về bài thơ
“ DƯ ÂM TIẾNG GÀ” CỦA TÁC GIẢ DƯƠNG TAM KHA
“ Khôn ba năm dại một giờ” lời căn dặn có tính cảnh báo của ông cha ta không ai là không biết. Thế nhưng có người đã có lúc để dục vọng thấp hèn dẫm đạp lên lương tri nhằm thỏa mãn những toan tính bất lương và thú vật của mình.
Bài thơ “Dư âm tiếng gà” ( trong Tạp chí Suối Reo, số 1 năm 2008) viết về một con người như thế.
Lời thơ mở đầu với tâm trạng thương cảm xót xa và đôi chút trách cứ người bạn lỡ lầm:
Hỡi ôi!
Giữa hai canh gà
Một người vội vã ra đi…
Mà người bạn này đã có một thời:
Mới hôm nào
Anh là người tốt
Nhường nhịn người thân
Yêu thương bạn bè như ruột rà
Hi sinh vì đồng đội
Có nghĩa, có nhân
Trái tim anh một thời
Bùng lên ngọn lửa ngút cao dữ dội
Lời thơ mộc mạc, ý tứ rõ ràng nêu bật tình cảm đẹp đẽ cao thượng, ý chí phấn đấu mạnh mẽ một thời của người bạn . Vì vậy, hơi thở tràn dâng niềm quý mến, kính phục của tác giả.
Nhưng tiếc thay và xót xa thay:
Một khoảnh khắc thôi
Lơ là cảnh giác
Tha hóa phẩm chất
Cửa quyền, hách dịch
Tham nhũng, trù dập
Tự mãn, tự kiêu
Sa đà vào ăn chơi trụy lạc
Cái khoảnh khắc định mệnh ma quỷ đã khiến anh từ vị thế được trọng vọng rớt xuống chỗ bị khinh bỉ. Vào một thời điểm nào đó, trước những ma lực cám dỗ của quyền hành, đồng tiền, dục vọng thì ranh giới giữa thiện và ác, tốt và xấu.v.v. chỉ là một sợi chỉ mỏng manh. Đó là lúc con người phải cảnh giác, đừng để thú tính đè bẹp nhân phẩm, cái xấu, cái ác ngự trị trong tim, trong óc. Có ai đó đã nói rằng: “ Đừng để lỗi lầm xảy ra lần đầu thì sẽ không bao giờ có lần thứ hai”. Đó là một lời khuyên khôn ngoan.
“ Nhân nào quả ấy” , cái gì cũng có cái giá của nó. Sống bạc ác, trụy lạc sẽ phải nhận một kết cục đen tối bi thảm:
Chiếc lá còn xanh tự rời cành
Buông mình theo dòng đời đục tối
Bóng ma đêm đen đưa anh vào con đường tội lỗi.
Sự “ ra đi” của anh không bình thường, không theo quy luật “ Sinh, lão, bệnh, tử” mà là “Một người vội vã ra đi”, “ Chiếc lá còn xanh tự rơì cành”. Cái chết thảm bại của anh là chính anh gây ra. Nó sẽ không xảy ra nếu như anh giữ được phẩm chất tốt đẹp như anh đã từng có.
Mấy câu kết luận nhẹ nhàng nhưng từ ngữ, ý tứ rất sâu sắc vừa mang tâm trạng buồn thương, nuối tiếc cho số phận một con người vừa là lời nhắn nhủ mọi người hãy cảnh giác tránh xa vết xe đổ:
Tôi viết cho anh và viết cho ai
Ở nơi chín suối
Còn dư âm tiếng gà lần cuối
Cái chết thường để lại biết bao nỗi lòng thương xót khôn nguôi, có khi có cả lòng mến phục. Nhưng cái chết không bình thường của anh bạn là tiếng xấu để đời. Buồn thay!
Muốn tránh vết xe đổ, phải dùng vũ khí sắc bén là phê bình, tự phê bình một cách thường xuyên. Về ý thức tu dưỡng, nhà thơ Việt Phương đã có một câu thơ rất thâm trầm sâu sắc: “ Cứ mỗi ngày, ta tự kết nạp ta vào Đảng “. Tu dưỡng tốt sẽ trở thành con người XHCN . Có con người XHCN mới có xã hội giầu đẹp, công bằng, dân chủ, văn minh.
Hiện nay, nhân dân ta đang ra sức học tập và làm theo tấm gương đạo đức và tư tưởng Hồ Chí Minh. Đó là một biện pháp vô cùng quan trọng và cần thiết nhằm tiêu diệt mọi biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân ích kỉ bẩn thỉu, chúng ta rất cần có những bài thơ có tính nghệ thuật và tính tư tưởng cao như bài thơ “ Dư âm tiếng gà” ./.
Sơn La, tháng 03 năm 2008 .
Hà Sinh
----- The end -----
Để lại một bình luận